Tác giả :Tần Giản
Thứ nữ phủ Thừa tướng, chịu khổ tám năm, rốt cuộc cũng được lên làm Hoàng hậu, Phượng lâm thiên hạ.
Thế sự khó liệu, phu quân lại nhất kiến chung tình với tỷ tỷ, phế ngôi vị Hoàng hậu của nàng, bức bách con trai nàng chết!
Trong lãnh cung, nàng cắn răng, uống cạn ly rượu độc!
Thề với trời, nếu có kiếp sau, tuyệt đối không làm việc tốt giúp mọi người, tuyệt đối không vào cung, thề không làm Hậu!
Thừa tướng phủ, thứ nữ trọng sinh, ác nữ trở về:
Mẹ cả ác độc? Diệu kế cho ngươi xuống Hoàng tuyền!
Tỷ tỷ giả nhân giả nghĩa? Hung ác xé nát tấm da mỹ nhân!
Thứ muội hãm hại? Trực tiếp vứt đến bãi tha ma!
Đã không để ta sống an ổn qua ngày, thì ai cũng đừng mong sống!
Vốn định cách xa những thứ tai hoạ, càng xa càng tốt
Ai ngờ trái tim nam nhâ, như kim dưới đáy biển, tìm không thấy, đoán không ra
Nam nhân thề muốn rời xa lại vì nàng mà muốn sống muốn chết
Tử địch đời trước tỏ vẻ thầm mến nàng nhiều năm
Còn bất hạnh hơn là bị một tên tuấn tú nhất trên đời vô lại quấn lấy...
Đây là chuyện tự sáng tác.
Linh cảm đến đâu viết đến đó.
Mong mọi người ủng hộ 😉😉.
[ Tui rất hay sai chính tả, nên có gì mọi người đọc đỡ nha. Please 🙏🙏.]
Vốn là cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng thành. Cơ Vĩnh An cậu nghĩ cứ như vậy bên nhau là tốt nhất. Nhưng mà mọi thứ chỉ là phù du mà thôi. Những yêu thương đó, sự chiều chuộng đó, ánh mắt đó rồi sẽ không thuộc về cậu nữa. Không cam tâm cũng chẳng thay đổi được điều gì. Bởi vì... Cậu không phải nhân vật chính.
Cậu chỉ là một nhân vật không sống quá nửa quyển sách. Nhưng mà sau khi chết,Cơ Vĩnh An cậu trọng sinh rồi !
Nhưng trọng sinh để làm gì chứ, Cậu vốn đâu muốn sống. Trọng sinh lại để nhìn bọn họ ân ái nhìn một người xa lạ từng chút từng chút một chiếm lấy mọi thứ thuộc về cậu sao.
Ha !
Cậu chỉ muốn chấm dứt tất cả.