"Con người là một loài sinh vật ích kỷ và tham lam, chính vì lẽ đó, một thế giới hòa bình nay đã bị chia cắt"
Đó là lời mở đầu cho quyển nhật ký của một sinh vật nằm giữa lằn ranh ba giống loài.
Cả ngàn năm sau, tại Tokyo, một nữ sinh vừa tốt nghiệp trung học phổ thông vô tình trở về với cội nguồn của mình.
Tại nơi đấy, có một bí mật ngàn năm, nằm đằng sau một cánh cửa. Tuy nhiên, cánh cửa ấy tuyệt đối không được phép mở ra dù cho có được chìa khóa.
Lí do là bởi, nằm sau cánh cửa ấy là một chiếc hộp trong truyền thuyết cổ xưa của Trái Đất. Hơn nữa, ở đó cũng luôn vang lên tiếng gào thét ai oán và tiếng khóc trong tuyệt vọng.
Khi những suy nghĩ và lựa chọn của con người dẫn đến kết quả cuối cùng, con đường duy nhất dành cho người đấy sẽ hiện lên trước mắt, tuy nhiên, điều đó không có nghĩa lý gì. Bởi vì, con người vô cùng ích kỷ, ích kỷ đến có thể thay đổi cả vận mệnh của ai đó chỉ vì mong muốn của bản thân.
"Hãy để cuộc hành trình không hồi kết này được bắt đầu!"
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.
Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".
Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.
Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.
Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.