Thể loại: Đam mỹ, sinh tử, trước ngược sau sủng, có ngọt có ngược, xuyên không.
(???) công x Âm trầm nhược thụ
Couple chính: Hàn Luân, Hàn Phong x Nghi Thiên An
Tính cách công sẽ được định hình theo thời gian.
Tình trạng: Đang tiến hành...
Số chương: Chưa rõ
VĂN ÁN
Nghi Thiên An là trẻ mồ côi, vất vả lăn lộn bao nhiếu năm mới tạo được công ty cùng bang phái ngầm, vững chân ở Hắc Bạch lưỡng đạo. Yêu nam nhân kia suốt mười năm trời, cuối cùng lại là nhìn hắn lên giường với bạn thân, công ty bị cướp đoạt, bang hội bị chia năm sẻ bảy. Cuộc điện thoại cuối cùng gọi cho nam nhân kia, hắn nói một chút cũng chưa từng yêu cậu... Nghi Thiên An đột nhiên nở nụ cười, bi thương trong ngực nghẹn lại đến không thể nói thành lời. Cậu còn cái gì? Bạn? Người yêu? Gia đình? Quyền lực? Tài sản?... cái gì cũng không có. Đau đớn khi mất đi người yêu khiến cậu như phát điên, lặng người nhìn khẩu súng trong tay. Cậu tự sát..
Nhưng là, tự sát bất thành thì thôi đi, vì cái gì lại xuyên qua? Xuyên thì xuyên đi, vì cái gì lại xuyên vào nam phụ thê thảm nhất?
May mắn là, cậu xuyên, có một ca ca đệ khống yêu cậu hơn mạng, có chủ tộc dung túng yêu chiều hơn hết thảy. Nhưng là, cái gì hạnh phúc cũng không đến với cậu lâu. Hai nam nhân kia xuất hiện, đảo lộn cuộc sống của cậu. Ca ca rơi xuống vực không rõ sống chết, gia chủ không thể xuất đầu lộ diện. Hai nam nhân kia đùa bỡn tình cảm của cậu, hại cậu không thể đi lại, hại cậu không thể vẽ được nữa... Bị nhốt lại, so với thú vật còn thua kém. Tâm đau, thân xác cũng chìm trong đau đớn...
Đây là chuyện tự sáng tác.
Linh cảm đến đâu viết đến đó.
Mong mọi người ủng hộ 😉😉.
[ Tui rất hay sai chính tả, nên có gì mọi người đọc đỡ nha. Please 🙏🙏.]
Vốn là cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng thành. Cơ Vĩnh An cậu nghĩ cứ như vậy bên nhau là tốt nhất. Nhưng mà mọi thứ chỉ là phù du mà thôi. Những yêu thương đó, sự chiều chuộng đó, ánh mắt đó rồi sẽ không thuộc về cậu nữa. Không cam tâm cũng chẳng thay đổi được điều gì. Bởi vì... Cậu không phải nhân vật chính.
Cậu chỉ là một nhân vật không sống quá nửa quyển sách. Nhưng mà sau khi chết,Cơ Vĩnh An cậu trọng sinh rồi !
Nhưng trọng sinh để làm gì chứ, Cậu vốn đâu muốn sống. Trọng sinh lại để nhìn bọn họ ân ái nhìn một người xa lạ từng chút từng chút một chiếm lấy mọi thứ thuộc về cậu sao.
Ha !
Cậu chỉ muốn chấm dứt tất cả.