Story cover for Vòng tay tình bạn by 5mi1e_shit
Vòng tay tình bạn
  • WpView
    Reads 19
  • WpVote
    Votes 2
  • WpPart
    Parts 2
  • WpView
    Reads 19
  • WpVote
    Votes 2
  • WpPart
    Parts 2
Ongoing, First published Aug 22, 2017
Chỉ một chiếc vòng... mà tôi ngỡ như mình đã thấy được thế giới mới. Cảm giác lâng lâng khó tả này là... yêu sao?
All Rights Reserved
Sign up to add Vòng tay tình bạn to your library and receive updates
or
#5banthan
Content Guidelines
You may also like
Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh by lutichAnh
15 parts Ongoing
Hẳn cảm giác đi bên lề của một tập thể không ai muốn tự mình phải cảm nhận. Nó không chỉ là sự cô đơn mà còn là sự đe dọa, lắng lo về nhiều thứ. Đôi lúc không thể tránh khỏi trở thành một kẻ đi bên lề, do không hợp sở thích, quan điểm thì không sao, nhưng nếu do cách biệt về mặt văn hóa - xã hội? Thủy trong câu chuyện này là một người như thế. Thanh không rõ là một người bạn, một đứa phản diện hay kẻ bội phản, Thanh dẫn dắt Thủy vào mối quan hệ đan xen phức tạp của một xã hội thu nhỏ. Ở đó, Thủy dấn bước vào thế giới người ta nói chuyện với nhau, người ta làm bạn. Có lẽ là điều Thủy mong muốn hoặc là điều phải suy nghĩ lại. Trích dẫn: Trong tôi ngồn ngộn những câu hỏi về tình yêu? Cần lắm phải làm cho ra lẽ những băn khoăn trong lòng mình chứ. Tôi cũng đang đứng trước một ngưỡng cửa, nơi tôi bước vào sẽ làm thay đổi toàn bộ con người tinh thần của mình, hoặc không. Dẫu không thể biết tường tận kết quả, người ta chuẩn bị trước cho những điều có khả năng giáp mặt vẫn hơn chứ? Đôi khi tôi mong chờ, đôi khi cũng gạt phăng nguồn ngọn làm trái tim tôi rừng rực, đập loạn nhịp: cảm giác được yêu. Nhưng đứng trước cây cầu treo dẫn đến một bến bờ sương bao phủ chỉ còn thấy thấp thoáng những cảnh vật không báo hiệu trước cho điều gì, tôi hoang mang rồi lại thấy lòng se sắt. Đến cuối cùng, hoá ra độc chỉ là sự do dự của bản thân, còn đúng sai thế nào cũng chỉ là ảo ảnh của con người lòng mang kỳ vọng với thế giới. Chúng vẫn chảy xiết như những dòng Cửu Long đổ về lòng biển mẹ,
Vợ ơi! Em đâu rồi by Isora97
20 parts Complete
Có những người cứ ngỡ sẽ bên nhau trọn đời nhưng hóa ra lại không, lại có những người cứ ngỡ chẳng là gì nhưng cuối cùng lại bên ta mãi mãi... "Sẽ không về nữa?" "Không hẳn,... nếu một ngày người tôi yêu cần tôi thì tôi sẽ trở về" Vương Tuấn ngước lên trời nhìn nhưng ngôi sao đang nhấp nháy, hít một hơi dài. "Hiện giờ người cậu yêu không cần cậu sao?"Lạc Lạc ngây ngô. Vương Tuấn gật đầu không nói gì. Hai người bọn họ cứ thế bước bên nhau cho tới nhà Lạc Lạc, cảm thấy cậu bạn có chút gì đó không giống với ngày thường. Đêm đó, trở về phòng Lỗi Lỗi không tài nào ngủ được, hình ảnh cô ấy khẽ nép vào bờ vai anh, cách anh ân cần chăm sóc cô ấy làm Lỗi Lỗi thấy có gì đó chua sót. Đối với cô anh là tất cả, nếu tình yêu được quy ra số phần trăm, cô sẽ dành 100% đó cho anh tất cả mà không giữ lại chút gì cho riêng mình, nếu tình yêu được quy đổi thành vàng bạc, châu báu có lẻ giờ đây cô đã trở thành tỷ tỷ phú. Học nấu những món ăn anh thích với hy vọng một ngày không xa sẽ làm cho anh thưởng thức, học đan để mùa đông tới khăn choàng của anh sẽ do chính tay cô làm, học ăn cay vì anh rất thích những món đó dù cho bao tử của bản thân không tốt lắm, luôn luôn biết chừng mực để anh không cảm thấy khó chịu khi đi cùng, luôn là người đợi anh yên giấc mới yên tâm vùi đầu vào ngủ. Cô làm tất cả vì anh từ trước đến giờ nhưng với anh cô có thật là người yêu hay không? anh có yêu cô thật lòng không? chưa bao giờ cô dám mở miệng hỏi anh điều đó, vì sợ anh bận lòng hay là...sợ câu trả lời của anh. Ở bê
Điên cuồng độc chiếm (Đam mỹ-Niên Hạ)  by Robot0107
44 parts Complete
Điên cuồng độc chiếm. By Robot siêu chimte :]] Văn án: :D có văn án rồi nè! Mười năm trước kỳ ngộ, anh đương trên bờ vực tuyệt vọng, hắn đang bước một chân vào vòng xoáy chấp niệm trầm luân, một loại gắn kết vô hình giữa hai con người xa lạ, tựa như chuyện thường ngày hay làm, một kẻ buông lời hứa vô tư, một người chấp nhất tin tưởng. Ba năm sau tái ngộ, hắn thực sự dấn thân vào một hồi yêu hận, thời điểm yêu thương ngọt ngào ngắn ngủi vụt qua, thanh xuân sâu sắc khắc ghi vào tâm khảm, trót dính phải mật ngọt tựa nếm mùi thuốc phiện, sớm không thể dứt bỏ được nữa, hắn yêu anh, anh trốn chạy, để rồi loại tình cảm điên cuồng ích kỷ ấy khiến cả hai thương tổn, một lần nữa bỏ lỡ lẫn nhau. Năm năm sau quay trở lại, vở kịch của số phận rốt cục cũng mở ra, quá khứ tựa như con sóng ngầm liên tục gợn lên lăn tăn trên mặt nước, hắn đau đớn nhiều hơn hay anh thương tổn nhiều hơn, đã không còn phân định rõ ràng nữa. Một khi đã rơi vào vòng lẩn quẩn của yêu hận tình cừu, bi kịch xảy ra là điều không tránh khỏi, nhưng tình yêu có thể nào bị vùi dập như thế sao? Có thể từ trong đau đớn tột cùng mà quên đi được đối phương, có thể dứt bỏ chấp niệm đầy oan nghiệt ấy? Điều đó hoàn toàn không có khả năng, hay chính là ngược lại, càng đau lòng bi thương, yêu càng sâu, tình càng nặng. Chỉ có hai người họ, yêu nhau đến điên cuồng, không phải loại ích kỷ điên loạn, vì đối phương, họ có thể hy sinh, cũng có thể chiếm đoạt, bằng tâm niệm độc chiếm, họ chiếm hữu cả trái tim lẫn tâm hồn c
You may also like
Slide 1 of 8
Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh cover
Vợ ơi! Em đâu rồi cover
Là không ai đợi ai - Cỏ (Full + Ngoại truyện) cover
Tìm người trong kí ức của tôi cover
Một Toà Thành Đang Chờ Anh - Cửu Nguyệt Hi cover
Điên cuồng độc chiếm (Đam mỹ-Niên Hạ)  cover
Cậu ấy là thanh xuân cover
Tạm biệt người đẹp cover

Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh

15 parts Ongoing

Hẳn cảm giác đi bên lề của một tập thể không ai muốn tự mình phải cảm nhận. Nó không chỉ là sự cô đơn mà còn là sự đe dọa, lắng lo về nhiều thứ. Đôi lúc không thể tránh khỏi trở thành một kẻ đi bên lề, do không hợp sở thích, quan điểm thì không sao, nhưng nếu do cách biệt về mặt văn hóa - xã hội? Thủy trong câu chuyện này là một người như thế. Thanh không rõ là một người bạn, một đứa phản diện hay kẻ bội phản, Thanh dẫn dắt Thủy vào mối quan hệ đan xen phức tạp của một xã hội thu nhỏ. Ở đó, Thủy dấn bước vào thế giới người ta nói chuyện với nhau, người ta làm bạn. Có lẽ là điều Thủy mong muốn hoặc là điều phải suy nghĩ lại. Trích dẫn: Trong tôi ngồn ngộn những câu hỏi về tình yêu? Cần lắm phải làm cho ra lẽ những băn khoăn trong lòng mình chứ. Tôi cũng đang đứng trước một ngưỡng cửa, nơi tôi bước vào sẽ làm thay đổi toàn bộ con người tinh thần của mình, hoặc không. Dẫu không thể biết tường tận kết quả, người ta chuẩn bị trước cho những điều có khả năng giáp mặt vẫn hơn chứ? Đôi khi tôi mong chờ, đôi khi cũng gạt phăng nguồn ngọn làm trái tim tôi rừng rực, đập loạn nhịp: cảm giác được yêu. Nhưng đứng trước cây cầu treo dẫn đến một bến bờ sương bao phủ chỉ còn thấy thấp thoáng những cảnh vật không báo hiệu trước cho điều gì, tôi hoang mang rồi lại thấy lòng se sắt. Đến cuối cùng, hoá ra độc chỉ là sự do dự của bản thân, còn đúng sai thế nào cũng chỉ là ảo ảnh của con người lòng mang kỳ vọng với thế giới. Chúng vẫn chảy xiết như những dòng Cửu Long đổ về lòng biển mẹ,