Story cover for YoonSeok | Ngoảnh chào người xưa [Oneshot] by laliththelord
YoonSeok | Ngoảnh chào người xưa [Oneshot]
  • WpView
    Reads 4,301
  • WpVote
    Votes 428
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 4,301
  • WpVote
    Votes 428
  • WpPart
    Parts 1
Ongoing, First published Oct 03, 2017
Thăm người ở cõi điêu linh.
  Mấy năm qua thôi, mà mồ mả hoá rêu phong cả rồi.
  Hỡi em, đời có ba lần đôi mươi, em đi chưa vẹn quá nửa một lần.
  Từ tiền phương ngóng tin, từ hậu phương đợi chờ.
  Bấy lâu, bấy lâu người đâu chờ được nữa?
  Hôm nay là hoa và hương khói, mai kia trà bánh cùng điếu thuốc tàn, mãi mãi về sau là nỗi niềm thương tiếc.
  Thư em vài dòng biên vội cho kịp trăng rằm.
  Gửi em, bảy năm biền biệt, nay anh lại về.
All Rights Reserved
Sign up to add YoonSeok | Ngoảnh chào người xưa [Oneshot] to your library and receive updates
or
#152junghoseok
Content Guidelines
You may also like
CẨM TÚ NÔNG NỮ ĐIỀN VIÊN HƯƠNG by KathyTrnh
189 parts Complete
Hán Việt: Cẩm tú nông nữ điền viên hương Tác giả: Thu Mạt Sơ Tuyết Tình trạng: Hoàn thành Mới nhất: Phiên ngoại mười lăm ( chung chương kết cục ) Thời gian đổi mới: 09-02-2017 Cảm ơn: 1 lần Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Làm ruộng , Mỹ thực , Làm giàu , Trạch đấu , Y thuật Trung y thế gia truyền nhân sở linh nguyệt ở tham gia mỹ thực đại tái trên đường bất hạnh bị sét đánh chết, Một sớm xuyên qua từ quan tài trung trọng sinh, Đối mặt một đám vây quanh quan tài nhìn chằm chằm chính mình quần áo rách rưới người xa lạ, Nàng đôi mắt một bế lại hôn mê bất tỉnh. Một sớm xuyên qua vì nông nữ, tự lực cánh sinh cần làm giàu. Khai nhà hàng, mua đất hoang, làm ruộng ủ rượu làm mỹ thực; Mở y quán, kiến vườn hoa, trị bệnh cứu người nhân tiện giảm béo làm mỹ dung; Mở rộng gia tộc sự nghiệp, thành lập thương nghiệp đế quốc, không ngừng mở rộng sự nghiệp bản đồ... Nhật tử hảo, danh lợi song thu hết sức, các lộ thân thích lâu lâu đều xông ra, Sở linh nguyệt cảm thán quả nhiên là dệt hoa trên gấm dễ, đưa than ngày tuyết khó, Từ tiểu thôn cô biến thành đủ để khống chế hoàng triều kinh tế mạch máu tiểu địa chủ bà... Sở linh nguyệt cảm thấy thủ bạc sinh hoạt nhân sinh cũng coi như viên mãn, Chính là vì cái gì mỗi ngày khách đến đầy nhà, tiến đến cầu thân người nối liền không dứt, Các liều mạng đuổi đều đuổi không đi? Sở linh nguyệt ngửa mặt lên trời thở dài: Gả chồng cũng là cái kỹ thuật sống a... Thật vất vả lựa chọn chính mình phải gả người, thong th
 BỞI VÌ YÊU by NganLinh2312
22 parts Complete
Convert: Tàng Thư Viện Edit: Chucuoiyeu, Khuynh Thành, Huyết Tử Lam Người ta nói "Bát nước đổ đi không thể hốt lại được nữa" Hôn nhân đã tan vỡ, niềm tin cũng rạn nứt làm sao lại có thể yêu thương, hàn gắn được như lúc đầu??? Trên đời này chẳng ai vô duyên vô cớ yêu ai, yêu cũng có nhiều điều khởi đầu lắm, yêu vẻ ngoài, yêu tính cách, yêu tiền bạc, yêu gia thế địa vị... Cái đó cũng có thể gọi là yêu đấy Và cũng chắng ai vô duyên vô cớ hận ai, bởi không có yêu thì làm sao có hận??? Vì yêu sinh hận Có khi ta tình nguyện lúc đó đừng gặp đừng động lòng thì đã không phải đau khổ Nhưng có ai lại khống chế được tình cảm của bản thân?? Tuổi trẻ yêu đương, khó có ai mà không phạm sai lầm, nhưng cái sai lớn nhất chính là lừa dối, chính là phản bội Liệu câu nói thứ tha có mấy ai thốt ra được? Liệu tình thương, tin tưởng đã bị đâm một lỗ sâu hoắm sẽ lành lại được mà không một vết sẹo ư??? Và có biết vết sẹo ấy sẽ nhức nhối thế nào nếu vô tình có điều gì gợi nhớ, nếu có những lúc xao nhãng chính đối phương lại gợi lên điều đó? Người phạm lỗi lại nhớ đến sai trái của mình bao giờ? Chỉ có người chịu khổ đau mới mãi khắc ghi cái giằng xé cái mùi vị như cứa vào tim ấy mà không nói nên lời, không thể diễn tả nỗi, cũng chẳng làm cho kẻ kia hiểu rõ được Tan vỡ, đường ai nấy đi chắc là kết quả tốt nhất. Nhưng yêu sâu đậm như vậy, cái day dứt, cái thương nhớ, tình cảm đằm thắm, những kỉ niệm bên nhau,...dằn vặt bao nhiêu, thổn thức bao nhiêu...
Yêu em, chờ em ( Chuyển ver/ nakook) by nabong2291995
59 parts Complete Mature
Tác giả: Tịnh Linh Thể loại: Truyện Teen Nguồn: Truyen.Org - Diễn đàn truyện Tình yêu vốn dĩ không cần lung linh hoa lệ như những ánh đèn trang trí, không cần phải xa vời như những vì sao và cũng không cần phải hào nhoáng, xa xỉ như hàng hiệu. Tình yêu giản đơn lắm, nó chỉ cần sự đồng điệu giữa hai tâm hồn, cần thêm cả một chút quan tâm gìn giữ. Cuộc sống thực tại không có hoàng tử lẫn công chúa, cũng không có truyện cổ tích giữa đời thường.Truyện Yêu Em, Chờ Em như gửi đến bạn đọc những lời thủ thỉ đang yêu nhẹ nhàng như vậy Đây là truyện tình yêu có chút đượm buồn nhưng lại luôn làm ta nhớ đến vị ngọt lẫn vị đắng của tình yêu như một thanh socola giữa đời, là hương vị pha trộn hòa quyện trong một tách cà phê. Chỉ thực sự đi đến cuối cùng ta mới biết được hương vị của nó. Cuộc sống này cùng tồn tại nhiều thứ gọi duyên phận và định mệnh, gặp nhau đó vô tình lướt qua nhau, nhưng cũng có khi là cuộc gặp gỡ làm thay đổi cuộc đời một ai đó. Mười năm, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn. Đủ lâu để nhớ một người, cũng quá ngắn để quên một người. Không biết từ bao giờ, lặng im không báo trước, tình yêu chầm chậm tiến đến, nhẹ nhàng mà khắc sâu. Ai nói không gặp là sẽ quên, ai nói cách xa là phai nhạt, ai nói tình đầu thường mong manh? Mười năm ước hẹn, chỉ vì một lời hứa, có đáng để lưu luyến mãi không quên? Tất cả là vì tình yêu... Nếu yêu em thì sẽ chờ em * Chuyển vẻ chưa có sự cho phép của tác giả.
You may also like
Slide 1 of 9
[KookV] Kẹo mút và thuốc lá cover
CẨM TÚ NÔNG NỮ ĐIỀN VIÊN HƯƠNG cover
Tương tư thành nắm tro tàn - Tuyết Ảnh Sương Hồn (quyển 1) cover
Người Ở Lại Mùa Thơ cover
Giác Chủy - Một Cái 'Muộn' cover
[CHUYENVER- DUONGKIEU] Hạ nhật phù hoa cover
 BỞI VÌ YÊU cover
Chúng Ta Của Những Năm Tháng Rực Rỡ cover
Yêu em, chờ em ( Chuyển ver/ nakook) cover

[KookV] Kẹo mút và thuốc lá

4 parts Ongoing

Mưa đổ lúc 5 giờ chiều, Kẹo mút rơi xuống nền xi măng lạnh, Điếu thuốc lá cháy dở trên thảm. Không ai cố tình đi tìm ai, Chỉ là, đời cứ đẩy hai đứa về phía nhau... Như thể một đứa lạc đường, một đứa lạc lòng. Một vết trầy trên má. Một vết đỏ trong tim. Một lần vô tình ngoảnh lại... rồi chẳng quên được nữa.