Trên đời này thật lắm những chuyện kỳ lạ, tôi chỉ vừa mới đi ra khỏi phòng tắm, đã thấy trên giường có một nam nhân ăn mặc cổ quái, trên người còn có vết thương không ngừng rỉ máu, thoạt nhìn giống như sắp chết đến nơi rồi!
Tôi theo đạo lý "con người nhân ái" nên lập tức đưa hắn vào bệnh viện cấp cứu, đợi hắn tỉnh lại thì tính toán chuyện "tự tiện đột nhập" vào phòng ta sau. Ai ngờ, vừa mới tỉnh dậy, hắn lại mặt lạnh nhìn tôi, lại lấy từ trong người ra một thanh đoản kiếm sắc nhọn chĩa thẳng vào cổ tôi, lạnh lùng gằn từng chữ :
" Vì sao lại cứu ta? Vì sao không để ta chết đi?"
Đợi đến khi hắn bình tĩnh lại, khó khăn lắm mới cạy được miệng hắn, theo như lời hắn nói thì hắn là cái gì Tử Vương gia của Hương quốc, từ cổ đại ngàn năm về trước vô tình xuyên về đây. Sau đó , hắn nói hắn hiện tại cấp bách, chưa thể tìm ra nơi để ở, nên muốn ở lại chỗ tôi, để trả tiền , hắn đưa cho tôi tất cả vàng bạc, kể cả long bào trên người .
Tôi tin tưởng hắn, bởi vì những thứ hắn đeo trên người đều là vàng thật, bộ long bào này cũng rất chi tiết tỉ mỉ, mà hắn thì lại đột ngột xuất hiện trong phòng tôi , thì chẳng còn gì để nghi ngờ.
Gia đình tôi cũng có xem là thuộc hàng khá giả, thế nên tôi ở trong căn biệt thự riêng một mình, nên cũng không có gì là bất tiện cả .
Hai chúng tôi cùng sống chung, cùng đi học, trải qua rất nhiều chuyện, vui vẻ có, hạnh phúc có, đau khổ có, hiểu lầm có,...
Tôi chẳng qua cũng chỉ là một sinh viên mười bảy tuổi mà thôi, thân thiết lâu ngày với một nam ..
Tác giả : Vô Tâm Đàm Tiếu
Editor: ShmilySmile17
Cover: Seelenschnitt
Tình cảm này không ngờ kết cục vẫn là chia tay.
Orm Kornnaphat không hiểu rõ tình cảm của mình, mà Lingling Kwong lại luân quá sâu.
Hai người chia tay nhau, đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ này.
Nhưng bốn năm sau, toàn bộ giới thương nghiệp đều giật mình khi nghe tin tổng tài Kwong thị Lingling Kwong nhảy lầu, tự sát.
Trước đây, vì bị ba ép đến công ty đối thủ nằm vùng, Orm cũng không còn cách nào, đành cố gắng trà trộn vào, dốc hết sức lực để trộm đi bí mật thương nghiệp của tập đoàn Kwong thị, sau đó, đường ai nấy đi...
Mãi cho đến khi cô nghe được tin Lingling Kwong qua đời, cô mới thông suốt, tại sao chính mình lại khổ sở như thế sau khi chia tay Lingling Kwong.
Hóa ra, cô đã thích người ấy từ lâu.
Thế là, Orm Kornnaphat dứt khoát đập đầu chết trên bia mộ của Lingling Kwong.
Vốn nghĩ rằng sau khi xuống dưới suối vàng sẽ bù cho cô một câu "Em thích chị" mà cô chưa bao giờ nói thành lời.
Nhưng trăm ngàn lần không nghĩ tới, khi mở mắt ra một lần nữa...
Cô trọng sinh về một năm trước.