TIỀN ĐỒ VÔ LƯỢNG
Thể loại: cổ trang, cung đình, hài + ngược tâm, anh tuấn hoàng đế công, tuyệt thế mỹ nhân thụ, và tất nhiên là HE.
Edit: Thiên Di.
" Đều trọng yếu nhất trong cuộc sống của mỗi người đó lẽ là phải có tiền"
" Tự cổ chí kim tới nay biết bao nhiêu tiền lệ đã diễn ra trước mắt....."
" Đợi đã từ từ. tiền lệ"
"Có a."
"... Nào có?"
"Phạm Lãi vì sao đem nữ tử mình yêu thích dâng đến cho Ngô vương?"
"Bởi vì hắn muốn thay Việt vương phục quốc, không thể không nhịn đau bỏ đi những thứ yêu thích."
"Sai!" - "Bởi vì hắn không có tiền."
"... A?"
"Nếu hắn phú khả địch quốc, chung quanh chiêu binh mãi mã, bằng trí tuệ của hắn còn sợ đánh không lại Ngô vương hay sao?" - "Tây Thi một thế hệ mỹ nhân tại sao lại phải chấp nhận vận mệnh bi thảm hi sinh cho tổ quốc như vậy?"
"Bởi vì nàng yêu Việt quốc, lại hiểu đạo lý..."
"Sai, bởi vì nàng cũng không có tiền!"
"..."
"Nếu Tây Thi là một cô nương gia cảnh có tiền, sẽ không ở cạnh hồ nước giặt quần áo, lại càng không hội ngộ Phạm Lãi, nàng hẳn là sẽ dược nuôi dưỡng trong khuê phòng, rồi sau đó tìm nhà chồng tốt gả cho, cùng vị hôn phu hạnh phúc cả đời."
"Chờ một chút, kia ta hỏi ngươi, Đổng Hiền của Tây Hán là một kẻ có tiền, Hán Ai đế cái gì cũng đều cho hắn, nhưng hắn cũng không có kết cục tốt?"
"Đây là mặt trái của vấn đế ta muốn nói, hắn đích xác có tiền, nhưng hắn dùng tiền không đúng chỗ, tiêu tiền cũng là một môn học vấn, chính là Đổng Hiền không hiểu, nói cách khác ── hắn không biết xài tiền."
"..."
P/S:Mình reup truyện mục đích là
Đây là chuyện tự sáng tác.
Linh cảm đến đâu viết đến đó.
Mong mọi người ủng hộ 😉😉.
[ Tui rất hay sai chính tả, nên có gì mọi người đọc đỡ nha. Please 🙏🙏.]
Vốn là cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng thành. Cơ Vĩnh An cậu nghĩ cứ như vậy bên nhau là tốt nhất. Nhưng mà mọi thứ chỉ là phù du mà thôi. Những yêu thương đó, sự chiều chuộng đó, ánh mắt đó rồi sẽ không thuộc về cậu nữa. Không cam tâm cũng chẳng thay đổi được điều gì. Bởi vì... Cậu không phải nhân vật chính.
Cậu chỉ là một nhân vật không sống quá nửa quyển sách. Nhưng mà sau khi chết,Cơ Vĩnh An cậu trọng sinh rồi !
Nhưng trọng sinh để làm gì chứ, Cậu vốn đâu muốn sống. Trọng sinh lại để nhìn bọn họ ân ái nhìn một người xa lạ từng chút từng chút một chiếm lấy mọi thứ thuộc về cậu sao.
Ha !
Cậu chỉ muốn chấm dứt tất cả.