Từ nhỏ cô đã yêu thầm anh, như số kiếp không thể thay đổi
Tình yêu trong sáng ấy, như lần đầu được nếm mùi vị của quả khế mới chín
Sau đó cô và anh xa nhau, gặp lại đều cách xa 3 năm
15 tuổi, anh lên phía bắc học, từ đó mất liên lạc
18 tuổi, cô nông nổi đi gặp anh đổi lại là sự đau lòng
21 tuổi, cuốu cùng anh cũng quay về để chịu tang mẹ
24 tuổi anh kết hôn, đưa người vợ mới cưới tới tận nơi xa
Anh từng là thần hộ mệnh của cô, dịu dàng, cẩn thận che chở, bao dung
Dã từng ngoắc tay với cô, thề sẽ mãi mãi ở bên nhau. Cô có thể mất đi tất cả, nhưng không có thể không có anh người hiểu cô nhất
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.
Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".
Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.
Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.
Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.