Tên: Chua Ngọt
Tác giả: Cửu Cửu
Độ dài: 58 chương
Thể loại: Thanh xuân vườn trường, nữ truy, ngọt, nam chính mặt dày vô sỉ, HE
Nguồn: webtruyen.com
Tình cảm không được tự nhiên, cũng chỉ là đứa nhỏ, đùa giỡn cùng diễn lại chuyện ngôn tình sắc cũ =.=! Đây là một cái JQ cùng ái trong chuyện xưa, đây là một cái toan chua ngọt cùng tồn tại chuyện xưa của tác giả Cửu Cửu
***
Bên ngoài nhà trọ mưa to, mưa tầm tã, hạt mưa nặng nề mà tạt trên cửa sổ thủy tinh , thình thình. Đọc truyện sẽ rõ từ nơi này nhìn ra bên ngoài, trời đất âm u, mờ mịt một mảnh, toàn bộ thế giới đều bị bao phủ trong mơ hồ.
Tạ Nhã Kỳ ngồi ở trước bàn máy tính thơ mộng như siêu phẩm A hạnh, di chuyển chuột kéo trang web xuống, nhìn comment của bạn bè của mình để lại trên mạng, tâm trạng phức tạp. Đột nhiên nghe thấy động tĩnh phía sau, xoay người lại, chỉ thấy Hà Thích mới từ trong phòng tắm đi ra.
Anh mặc áo Tshirt màu đen phối với quần bò, giản dị lại không mất đi phong độ. Trên người anh có một mùi hương đặc biệt, cũng vì mùi hương này mà mỗi lần nhìn thấy anh thì cô liền không dời được tầm mắt
P/s: Bản re-up này chỉ đơn giản là để thoả mãn nhu cầu cá nhân của mình.
Nhớ nhung, là khi nhất cử nhất động của anh cứ luôn quanh quanh quẩn ở trong đầu.
Nhớ nhung, là khi một nụ cười, một cái nhăn mày của cô choán hết cả tâm trí lẫn cơ thể.
Lần đầu tiên Nghiêm Quân Nghiêu nhìn thấy Uông Điềm là khi cô đang đạp xe buổi sáng.
Lần thứ hai nhìn thấy Uông Điềm, cô đang chính khí bừng bừng cao giọng nghiêm khắc mắng một kẻ phụ tình.
Lần thứ ba nhìn thấy Uông Điềm, cô đang tranh cãi với một đám tiểu thư nhà giàu...
Ba lần vô tình gặp gỡ, Nghiêm Quân Nghiêu càng ngày càng cảm nhận được sự dễ thương của cô, khiến cho một người vốn lọc lõi trong chốn phong hoa tuyết nguyệt đã lâu là anh muốn đến gần cô thêm một chút.
Thấy cô cười, anh cũng cười. Cô hài lòng, anh càng hài lòng.
Có điều Uông Điềm là một cô gái hồn nhiên hoạt bát, nói chính xác hơn là một người vô tâm vô phế. Cô luôn không coi anh như là một người đàn ông thực thụ, ngay đến cả hoàn cảnh "cô nam quả nữ" cũng không khiến cho cô cảm thấy có chút nguy cơ tiềm ẩn nào, còn ngốc đến độ cho rằng anh đến tìm cô chỉ đơn thuần là "đắp chăn bông nói chuyện phiếm". Xem ra, anh phải tìm cơ hội đem cô đè lên giường "áp bức" một phen khiến cho cô thấy được rõ ràng "bản sắc nam tính" của anh.
Có điều người từ trước đến nay luôn tự cho là phong lưu tiêu sái như Nghiêm Quân Nghiêu lại không muốn vì một ngọn cỏ nhỏ mà buông tha cho cả khu rừng. Nhưng khi có người muốn đến ăn ngọn cỏ nhỏ kia, anh lại không kiềm chế được mà nổi giận. Nghiêm Quân Nghiêu muốn theo đuổi Uông Điềm thêm một lần nữa, nhưng bên cạnh cô lúc này không ch