Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HE
Độ dài: 171 chương
Nguồn: thuvienngontinh.com
Chuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khác
Biên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên
Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "
[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.
Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại.
"Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai.
"Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"
Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở.
"Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".
Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh.
...
Có một câu nói rằng:
Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?
Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"
...
Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.
Tác Giả: Ngã Yêu Thành Tiên
Thể Loại: Ngôn Tình Xuyên Không, Nữ Phụ
Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn. Truyện YY
Trạng Thái: full
Trình TRạng CV: Full
Văn Án:
Nữ phụ độc ác Thẩm Huyên trong < Hào môn nguy hiểm: Vợ nhỏ ngọt ngào của tổng giám đốc>, vì chiếm được nam chủ mà không từ thủ đoạn, nhưng dù cho có đánh đổi cả công ty của gia tộc vẫn không khiến nam chính từ bỏ nữ chủ. Vì vậy nữ phụ càng làm yêu càng thân bại danh liệt.
Thẩm Huyên tỉnh dậy, liền thấy trước mặt mình là hiệp nghị thỏa thuận ly hôn cùng chi phiếu 3 ngàn vạn, đối diện là một nam nhân lạnh lùng nhìn mình.
Nhìn giấy thỏa thuạn li hôn trước mắt, Thẩm Huyên cười lạnh một tiếng,tùy tay đem chi phiếu nắm tới chỗ người đàn ông trước mặt," Anh nghĩ rằng tôi sẽ thấy hiếm lạ với ba nghìn vạn của anh sao? Tống cổ ăn xin ư? Không có sáu nghìn vạn đừng mớ tưởng tôi ký tên!"
Nam chủ:"..."
Đến khi đưa ra chi phiếu hai trăm triệu trước mặt cô thì Thẩm Huyên hai mắt sáng lên, " Cảm ơn ông chủ Mục, người tốt cả đời bình an."
Một cây bút chợt đè lên chi phiếu, ánh mắt người đàn ông sâu thẳm,:' Gọi Lão công."
Thẩm Huyên." ????????"