Story cover for MÙA ĐÔNG NĂM ẤY by traitimphale3112
MÙA ĐÔNG NĂM ẤY
  • WpView
    Reads 33
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 33
  • WpVote
    Votes 4
  • WpPart
    Parts 1
Complete, First published Jun 14, 2018
Mature
Tôi và anh yêu nhau, cùng sống chung một thành phố nhưng luôn phải yêu xa. Vì sao ư? Vì công việc của anh thường xuyên phải đi công tác.
Và dường như chưa có ngày lễ nào trọn vẹn cho chúng tôi. Khoảng cách về không gian lẫn thời gian sẽ làm tình yêu chết dần mòn, và tôi, một đứa con gái chỉ hơn 20 tuổi đã quyết định....
All Rights Reserved
Sign up to add MÙA ĐÔNG NĂM ẤY to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
Ngày Ta Gặp Nhau by yenvumeo
11 parts Complete
Tôi luôn muốn làm nữ chính trong cuộc đời của mình. Vì xuất thân không bằng ai, nên tôi cả đời phải nỗ lực. Không muốn vì tiền mà đến với ai, cũng không muốn vì tiền mà phải rời xa ai. Tôi luôn kiểm soát cuộc đời mình đi theo những gì tôi mong muốn và lên kế hoạch. Thế nhưng, số phận đã đưa đẩy khiến tôi không thể kiểm soát được cuộc đời mình nữa kể từ khi tôi bước chân sai lầm vào hôn nhân. Một bước đi sai lầm, kéo theo cả những tháng ngày sau đó miên man trong hết đau khổ này đến dày vò khác. Tôi thật thấm thía 2 chữ "số phận"!! Rồi cũng chính số phận lại đưa đẩy tôi gặp anh khi trái tim tôi đã khô cằn và chằng chịt vết thương. Nhưng mà, tình yêu dường như có những bản năng riêng mà tôi - một phụ nữ đã quá 30 - không thể điều khiển bản thân mình được. Tình yêu đã dẫn tôi đến những "vùng đất" mà tôi chưa từng cảm nghiệm. Tôi không biết là đúng hay sai, nhưng số mệnh vốn dĩ không có việc đúng sai. Tôi chỉ muốn nghe theo sự sắp đặt của định mệnh. Lần này, tôi sẽ thử không kiểm soát nữa. Tôi sẽ nghe theo số phận của mình. Nếu đã gặp được anh, thì việc yêu anh có gì sai?? Dù anh có yêu tôi hay không, tình yêu này có trọn vẹn hay không, tôi cũng không suy tính quá nhiều. Bởi đã gặp được nhau, ắt hẳn chúng ta phải có nhân duyên. Phải không?
CHÚ À, ANH KHÔNG BIẾT YÊU by karry199999
54 parts Complete
Tác giả:Zero Lân Thể loại:Ngôn Tình, Sủng Trạng thái:Full Nguồn: Truyện Full Chênh lệch tuổi tác trong tình yêu vốn không phải là một vấn đề Rõ ràng việc hai tâm hồn đồng điệu với nhau không phải do số tuổi quyết định. Nhưng điều đó có ảnh hưởng đến rất nhiều thứ trong cuộc sống, trong tình cảm và hôn nhân của đôi bên Nhiều lúc một bên luôn nghĩ mình lớn hơn hẳn, càng phải bao dung, phải yêu chiều. Nhiều lúc một bên cảm thấy, họ khó mà có tiếng nói chung trong vài vấn đề, thậm chí là trái ngược nhau hoàn toàn...Một bên đã trải qua nhiều mưa gió, một bên vẫn chỉ mới vừa trải đời... Biết bao nhiêu thứ cách biệt nhau, gây nên khoảng cách, vì vậy người ta nói cách biệt nhau năm năm đã là lớn, thế thì tới tận mười lăm năm lại là thế nào???? Trong lúc bản thân cô còn đang đau lòng và cảm giác mơ hồ, người ấy lại đến với cô, nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp như thế Cô cảm thấy bản thân mình yêu người này vốn không sai, nhưng có lẽ đoạn tình cảm này cũng sẽ phải tan biến thôi.. Đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình, anh đã cất tiếng: - Em chuẩn bị khi nào thì về nhà? Đôi tay lại dịu dàng vuốt tóc cô Chu Mông Mông ngạc nhiên: - Anh không phải tới tìm em ly hôn sao? Anh nghe cô nói như vậy, không khỏi bất đắc dĩ: - Anh chỉ muốn cho em đi ra ngoài thư giãn.
[ Đam mỹ ] Tự Ái Nhi Phi by hycongcong22
31 parts Complete
Thể loại : Hiện đại, một chút huyền huyễn, có ngược, hồn ma thụ x trước tra sau si tình công, hạnh phúc viên mãn. __________________________________ Tình cảm của cậu từ đó tới giờ vẫn là đoạn tình cảm đơn phương. Đã mười năm rồi, mười năm đứng trước mặt đối phương, cậu nói thương anh nhưng đến ngay cả một ánh nhìn mà anh cũng không nhìn cậu. Cậu vẫn cho rằng bọn họ còn đủ thời gian, đã tiêu hao hết mười năm rồi lại tiêu hao nữa, cũng gần giống như cả đời người. - Anh biết đối phương chấp niệm quá sâu, cái gọi là buông tay căn bản là trò cười. Mà đến khi người kia cuối cùng đã buông tay rồi, tự do đã lâu, khi được giải thoát lại không cảm thấy ngọt ngào. Đợi cho đến một ngày anh chợt cảnh tỉnh rằng người nọ đã thật sự buông tay thì hối tiếc cũng không kịp nữa. Một đao nhẹ nhàng, trong lòng đã từng có độ ấm nóng rực nay rốt cuộc biến thành sự lạnh lẽo vĩnh viễn không chạm đến. Chỉ muốn hèn mọn nói ra một tiếng xin lỗi nhưng tất cả đều không làm được. Một khoảng cách xa nhất thế giới, là tôi đứng trước mặt em mà không biết rằng mình yêu em. Hiện tại khoảng cách này xa cực độ, là khoảng cách giữa sự sống và cái chết. Thời khắc phát hiện tôi yêu em thì mọi thứ đã không thể vãn hồi được nữa. Nếu như lại để cho tôi có cơ hội được ôm em thật chặt, sẽ còn phải giẫm vào vết xe đổ kia nữa không?
You may also like
Slide 1 of 10
Ngày Ta Gặp Nhau cover
Mãi mãi tuổi 25 cover
CHÚ À, ANH KHÔNG BIẾT YÊU cover
[ Đam mỹ ] Tự Ái Nhi Phi cover
LINGORM | Một người, Một đời, Một thưở đôi mươi,... cover
Em là người phụ nữ của anh cover
[ĐM] Em Yêu Anh, Nhưng Em Đã Già Rồi cover
Nếu như ngày ấy... cover
(DomicMasterD) - Bé Con Đừng Gọi Anh Là Chú cover
Nhắm Mắt, Yêu Em [Tiểu Thuyết] cover

Ngày Ta Gặp Nhau

11 parts Complete

Tôi luôn muốn làm nữ chính trong cuộc đời của mình. Vì xuất thân không bằng ai, nên tôi cả đời phải nỗ lực. Không muốn vì tiền mà đến với ai, cũng không muốn vì tiền mà phải rời xa ai. Tôi luôn kiểm soát cuộc đời mình đi theo những gì tôi mong muốn và lên kế hoạch. Thế nhưng, số phận đã đưa đẩy khiến tôi không thể kiểm soát được cuộc đời mình nữa kể từ khi tôi bước chân sai lầm vào hôn nhân. Một bước đi sai lầm, kéo theo cả những tháng ngày sau đó miên man trong hết đau khổ này đến dày vò khác. Tôi thật thấm thía 2 chữ "số phận"!! Rồi cũng chính số phận lại đưa đẩy tôi gặp anh khi trái tim tôi đã khô cằn và chằng chịt vết thương. Nhưng mà, tình yêu dường như có những bản năng riêng mà tôi - một phụ nữ đã quá 30 - không thể điều khiển bản thân mình được. Tình yêu đã dẫn tôi đến những "vùng đất" mà tôi chưa từng cảm nghiệm. Tôi không biết là đúng hay sai, nhưng số mệnh vốn dĩ không có việc đúng sai. Tôi chỉ muốn nghe theo sự sắp đặt của định mệnh. Lần này, tôi sẽ thử không kiểm soát nữa. Tôi sẽ nghe theo số phận của mình. Nếu đã gặp được anh, thì việc yêu anh có gì sai?? Dù anh có yêu tôi hay không, tình yêu này có trọn vẹn hay không, tôi cũng không suy tính quá nhiều. Bởi đã gặp được nhau, ắt hẳn chúng ta phải có nhân duyên. Phải không?