||Jeon Jungkook|| Tổng tài, phu nhân lại bỏ trốn rồi {Chuyển ver/Edit}
  • مقروء 149,212
  • صوت 12,281
  • أجزاء 69
  • مقروء 149,212
  • صوت 12,281
  • أجزاء 69
مستمرة، تم نشرها في يونـ ٢٧, ٢٠١٨
Nhân vật chính: Jeon Jungkook - Kim Hye Jin.

Anh là Chủ tịch của một tập đoàn lớn.
Cô là một bác sĩ tài hoa.
Ai bảo cô và anh có hôn ước từ nhỏ. Anh trong một lần vô tình gặp được cô, được cô cứu mạng thì đã bám dính không rời, còn ép cô phải thực hiện hôn ước với anh. Cô trốn nơi này tới nơi khác nhưng vẫn bị anh bắt được. 
" Vợ yêu, em có trốn đến chân trời góc bể tôi cũng lôi được em về..."
--------------------
Author fic gốc: Lê Phương Tuệ Anh (XueAnh)
Tình trạng: Drop
Editor: Nguyễn Diệu Linh (jkdl_19)
*Note: Việc edit đã có sự cho phép của tác giả
❌Vui lòng ko mang truyện ra ngoài vì đây ko phải là truyện do tui viết❌
جميع الحقوق محفوظة
الفهرس
قم بالتسجيل كي تُضيف ||Jeon Jungkook|| Tổng tài, phu nhân lại bỏ trốn rồi {Chuyển ver/Edit} إلى مكتبتك وتتلقى التحديثات
أو
#49kook
إرشادات المحتوى
قد تعجبك أيضاً
[BHTT] Đóng Băng Tình Yêu - Beru بقلم CovertBeru
68 جزء undefined أجزاء مستمرة
Tác giả: Beru Loại truyện: Tự viết Thể loại: Tiểu thuyết bách hợp, trinh thám, ngọt, ngược --------- Mộ Y là một chuyên viên tâm lý tội phạm, 4 chữ cà lơ phất phơ luôn dính chặt vào cô. Nhạc Tịnh Hi là một pháp y, thành thục, chuyên nghiệp. Sau lưng là một gia thế hùng hậu. ----- Trên người Nhạc Tịnh Hi là bộ bikini màu đen quyến rũ, mái tóc xoăn dài buông xõa sau lưng theo làn gió biển, tay cầm điếu thuốc, thong thả tiến về phía Mộ Y. Mộ Y cảm nhận được những ánh mắt đổ dồn về phía sau mình, nhưng cô lúc này đang mải mê ngắm nhìn chiếc tàu đánh cá ngoài khơi xa. Một giọng nói quyến rũ, dịu dàng vang lên bên tai cô: "Tiểu Y, chị đẹp không?" Mộ Y ngồi bật dậy, ánh mắt không giấu nổi vẻ kinh ngạc, chăm chú nhìn vào cơ thể Nhạc Tịnh Hi. Lần trước thay quần áo cho Nhạc Tịnh Hi, cô đã thoáng thấy, nhưng lúc đó còn e ngại nên chỉ dám nhìn lướt qua. Còn hiện tại, thân hình quyến rũ đến nghẹt thở ấy lại đứng ngay trước mặt cô, chỉ với vài mảnh vải che thân. Mộ Y khẽ nuốt nước miếng, mặt đỏ bừng quay đi. Nhạc Tịnh Hi khẽ cười trêu chọc: "Tiểu Y, chị không đẹp sao?" Mộ Y ngượng ngùng quay mặt ra biển, giọng e thẹn: "Cũng được...không...rất đẹp." Nhạc Tịnh Hi bĩu môi, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Mộ Y, giọng hờn dỗi: "Chị biết, nhưng dù vậy vẫn có người không thích chị." Mộ Y quay sang nhìn Nhạc Tịnh Hi, thản nhiên hỏi: "Người đó chắc bị mù rồi?" Nhạc Tịnh Hi rũ mắt, khẽ cười, có chút ủ rũ nói: "Có lẽ vậy."