" Nếu có thể , hãy buông tha cho tôi có được không ? " Đôi đồng tử xanh rêu có chút ngây dại , cô gái quỳ gối dưới sàn đá lạnh lẽo . Ôm lấy hai vai của mình , giống như một con vật nhỏ đi lạc ... Bao nhiêu uất hận đều chỉ có thể hóa thành tiếng thở dài . Chiếc bóng đen to lớn ma mị của người đàn ông trải dài sau ánh sáng le lói hắt vào từ cửa kính , vò nát điếu thuốc đang cháy dở trong lòng bàn tay . Hắn xoay gót kéo gần khoảng cách với thiếu nữ đang gục đầu sợ hãi . Đưa tay nâng cằm Thuần Ân lên , hài lòng nhìn gương mặt em bị thay thế bởi hoảng loạn . " Ân Nhi ! Em chống không nổi tôi . Ngoan ngoãn một chút , đừng khiến cho tôi mất đi chút nhẫn nại cuối cùng . " " Rốt cuộc tôi phải làm thế nào , ông mới đồng ý buông tha cho tôi ? " Sắc đen mị hoặc trong con ngươi của nam nhân lóe lên chút biến động , khóe môi lộ ra đường cong tựa như vầng trăng khuyết . Nhàn nhã quay đầu , cả người tản ra hơi thở kiệt ngạo bất tuân . " Rất đơn giản ! " " Sinh cho tôi người thừa kế , tôi sẽ buông tha em ! "All Rights Reserved