Story cover for Tình thơ | Taehyung by ngotngot202
Tình thơ | Taehyung
  • WpView
    Reads 1,002
  • WpVote
    Votes 85
  • WpPart
    Parts 11
  • WpView
    Reads 1,002
  • WpVote
    Votes 85
  • WpPart
    Parts 11
Complete, First published Nov 19, 2018
Đây chỉ đơn giản là một câu chuyện nhẹ nhàng về những chấp niệm của tuổi thanh xuân.
Thanh xuân của bạn và thanh xuân của tôi. 
Ai cũng từng trẻ và cũng từng yêu. Nhưng tình yêu năm mười bảy tuổi đó liệu có thể mãi mãi hồn nhiên như chúng ta của năm tuổi mười bảy?
Bạn có thể không? 
Tôi thì không thể.
Câu chuyện này tôi bắt đầu viết vào năm mười bảy tuổi, diễn biến mà tôi mường tượng lúc đó rất khác với lúc này. 
Có thể nói.
Cái kết có hậu năm mười bảy tuổi tôi viết cho câu chuyện này, chính là niềm hy vọng cho mình của sau này. 
Cái kết có hậu mà hôm nay tôi viết cho câu chuyện này, lại là lời hồi đáp cho chính mình của năm mười bảy tuổi. 
Tôi của năm mười bảy tuổi, chập chững biết thế nào là yêu.
Anh ta là ánh dương, anh ta là trăng sáng. Là mộng tưởng vĩ đại và hoàn mỹ cho bức tranh mang tên tình yêu mà tôi có thể mường tượng ra. 
Đến sau cùng, tôi cũng không rõ là người ấy thật sự đẹp nhường ấy, hay tự tôi đã vẽ nên một hình tượng đẹp nhường ấy cho cuộc phiêu lưu trong tâm trí của chính mình. 
Nhưng làm gì có ai mãi mãi yêu mến một người nghệ sĩ? Làm gì có ai mãi mãi yêu lấy một bức họa chỉ tồn tại trong tâm trí. 
Trên đời này làm gì có con đường nào đi mãi không tận.
Tuổi mười bảy chỉ muốn yêu ai đó. 
Mãi mãi sau này lại muốn có thể gặp được ai đó vừa đúng lúc mình có thể yêu họ và họ cũng có thể yêu mình.
All Rights Reserved
Sign up to add Tình thơ | Taehyung to your library and receive updates
or
#2fanfictionbts
Content Guidelines
You may also like
Kí Ức Của Mưa by Xuongrong69
4 parts Complete
Kí ức là những chuyện đã qua đi mà thực chất là ở lại trong ta. Chúng ta đi qua kí ức để tiếp tục chuyến hành trình cuộc đời. Kí ức mỏng mảnh mơ hồ đôi khi gãy vụn rời rạc, quặn xói chất tụ thành triền cảm nghiệm tiếp nối, dai dẳng theo thời gian, đậm ngắt theo ngọt bùi cuộc sống, thẳm sâu theo những vết hằn bi hoan chất đời, để rồi trở thành người bạn kín cậy theo ta đến tận cùng chôn sâu... biến tan vào hư vô sương khói. Tình trong "Kí Ức Của Mưa" là những cội tình gần gũi mà thiêng liêng nhất của mỗi người: Tình cảm gia đình, Tình bạn hữu, Tình yêu đôi lứa, Tình yêu thiên nhiên tươi đẹp. Tất thảy "HỌ" đan hòa, tranh đấu trong bà mẹ tình yêu chân thụ vĩ đại nhất - "Tình yêu cuộc sống". Kí ức không lặp lại mà nó náu nương ẩn khuất đâu đó để rồi sẽ trỗi dậy như khi đủ gió thì mưa, đến kì thì hoa nở, mùa đi thì hoa lại rụng... rơi rụng vào trong quên lãng của nhân sinh. Mưa chảy xuôi còn kí ức thì chảy ngược, cái lặng nhìn về những sự đã ngang qua cuộc đời... Nhìn vào kí ức là soi vào tấm gương quá vãng đa chiều, lục lọi, chiêm tường chính ta ở những tháng năm bao la vùng vẫy. Một chuyến đến nhân gian, ai nỡ hững hờ lãng đãng như một hình hài di động chờ ngày tàn tháng lụn, vì thời gian là hữu hạn cho đặc ân diệu tuyệt đó. Tận cùng của đời người nói theo cách nào đó chính là chiều sâu của kí ức... Viết tặng những ngày tháng có Ta ở trên đời!
Đoá Hoa Biết Cười by SuziiThy
14 parts Complete
Cuộc đời của tôi tựa như sình lầy với đất đá. Cả một tuổi thơ, tôi đều bị kẹt trong đống sình đất ấy. Đến khi tôi đã lớn hơn, tôi cố gắng mà bước đi để đến với bờ bên kia. Ở bên bờ, tôi hạnh phúc mà tìm được đoá hoa của đời mình. Từng ngày từng tháng trôi qua, thật hạnh phúc khi có em bên cạnh. Nhưng tất cả mọi thứ đều chấm hết cả rồi... "Cuộc đời tôi chưa đủ khổ hay sao mà giờ người lại cướp đi hạnh phúc duy nhất của đời tôi như vậy?". Còn gì đau hơn khi phải chứng kiến đoá hoa rạng rỡ ngày nào giờ đây đang dần héo mòn mà mình chẳng thể làm gì được. Tôi gặp em là do định mệnh, tôi mất em cũng là do định mệnh. Thôi thì chỉ đành hẹn nhau kiếp sau, hẹn kiếp sau vào ngày hoa đào nở, ánh mắt ta chạm nhau như cách ta gặp nhau kiếp này. Dù cho kiếp sau tôi có trở thành một thằng khờ đi nữa, tôi vẫn sẽ dùng ánh mắt si mê này để nhìn em một lần nữa... Yêu em. Đoá Hoa của đời tôi... • Truyện chắc chắn sẽ còn nhiều thiếu sót và còn có một vài phần nó không theo nguyên lí đời thường hoặc nó không giống với đời thật thì mong mọi người thông cảm, vì sự hiểu biết của mình còn hạn hẹp nên cũng chỉ viết vui và đây cũng chỉ là thế giới trong truyện thôi nên mọi người đừng bắt bẻ nhé, xin cảm ơn ạ.
[Edit/Yoonsoo] Gặp Lại Em Rồi Cô Gái  by zizublink739
31 parts Complete
Cô sắp đi du và được bạn bè tổ chức một bữa tiệc chia tay. Nhưng không ngờ đêm đó uống quá say nên lỡ dại có quan hệ với một thiếu gia họ Min mà còn là lần đầu. Sáng hôm sau anh tỉnh dậy và chỉ thấy một lá thư để lại, anh thầm rủa cô vì dám gọi anh là trai bao và sẽ khiến cô phải trả giá... Vậy 7 năm sau mọi chuyện sẽ diễn ra như thế nào?? *** - Bé cưng, lại đây chị xem nào! - Ta là mẹ, không phải bạn, gọi lại xem nào! - Biết đâu là con được mẹ lượm cũng không chừng. - Xem ra cuộc sống của chúng ta sắp bị đảo lộn rồi. - Tự trọng có thể nuôi sống tôi sao? Tôi chấp nhận đến đây làm cũng chỉ vì tiền. - Mày đừng tưởng mày đẹp thì bà đây không nỡ đánh mày. Mấy năm không gặp mày vẫn bốc phét như ngày nào nhỉ. - Em về rồi, từ giờ cấm em bỏ anh đi nữa. Ngoan ngoãn về làm vợ anh! - Anh sắp tới Hàn Quốc rồi. Chiều nay gặp nha - Tôi có thể nói chuyện với cô một chút không? - Cái cách anh nhìn cô ấy không giống với những đứa con gái khác và mình. - Mày thấy tao lẳng lơ lắm đúng không? Chưa chồng mà đã có con... - Vấn đề hai đứa là con ta, ta biết. Ta cần một gia đình - Tình yêu là gì? Hình như tôi yêu cùng lúc cả hai người phụ nữ - Ngài đừng nhầm lẫn giữa thương hại và tình yêu. - Anh tình nguyện làm thê nô cho em nửa đời sau.
[HungAn][QuanghungMasterDxNegav]Ánh Sao Mờ by minhgaubong
8 parts Ongoing
Có những mối duyên, mờ nhòe như ánh sao cuối trời - không đủ sáng để soi đường, nhưng đủ lâu để người ta không thể nào quên. Cậu đến vào một ngày trời trong. Gió lùa qua kẽ lá. Ánh nắng rơi xuống mái tóc ai như từng giọt ký ức chạm vào ngực trái. Chỉ là một cái nhìn. Nhưng lồng ngực chợt thắt lại như đã đánh rơi ai đó ở một kiếp rất xa. Có người sinh ra để nhớ, dù chẳng còn điều gì để giữ. Có người hiện hữu để rồi biến mất - như sao, như gió, như giấc mơ vừa chớm đã tan. Thế giới này không đủ níu giữ một linh hồn sinh ra từ hoài niệm và kí ức An mờ dần, từng chút một - như ánh sao mờ trên bầu trời trước bình minh An không phải là người của thế giới này. Cậu là ký ức dang dở của chính Hùng Một linh hồn quay lại để hoàn tất một lời yêu chưa kịp nói. Thứ tình cảm xuất phát từ một tiếng vọng của một kiếp người Và khi ký ức gọi tên, liệu người có quay đầu? Ánh Sao Mờ là bản tình ca dịu dàng của thanh xuân, đan giữa thực tại và mộng tưởng, giữa những điều chưa kịp nói và những vệt sáng vẫn âm thầm cháy trong tim người ở lại. Một chút dịu dàng. Một chút tiếc nuối. Và một lần chạm nhẹ vào vết thương mang hình dáng một người ta thương Mãi mãi và vô tận
You may also like
Slide 1 of 10
Kí Ức Của Mưa cover
[CHUYENVER- DUONGKIEU] Hạ nhật phù hoa cover
Đoá Hoa Biết Cười cover
[TAEKOOK] • Hai Kiếp cover
[ BJYX ] ( Hoàn ) - Hẹn Người Vạn Dặm Không Chia Lìa cover
[EDIT] Cô Ấy Không Dỗ Anh Nữa cover
[Nam biến nữ] Thân ái, ngài vị nào? - Tịch Quyên cover
[Edit/Yoonsoo] Gặp Lại Em Rồi Cô Gái  cover
[HungAn][QuanghungMasterDxNegav]Ánh Sao Mờ cover
[HieuAn/HieuGav] Gả Cho Anh Lần Nữa Có Được Không? cover

Kí Ức Của Mưa

4 parts Complete

Kí ức là những chuyện đã qua đi mà thực chất là ở lại trong ta. Chúng ta đi qua kí ức để tiếp tục chuyến hành trình cuộc đời. Kí ức mỏng mảnh mơ hồ đôi khi gãy vụn rời rạc, quặn xói chất tụ thành triền cảm nghiệm tiếp nối, dai dẳng theo thời gian, đậm ngắt theo ngọt bùi cuộc sống, thẳm sâu theo những vết hằn bi hoan chất đời, để rồi trở thành người bạn kín cậy theo ta đến tận cùng chôn sâu... biến tan vào hư vô sương khói. Tình trong "Kí Ức Của Mưa" là những cội tình gần gũi mà thiêng liêng nhất của mỗi người: Tình cảm gia đình, Tình bạn hữu, Tình yêu đôi lứa, Tình yêu thiên nhiên tươi đẹp. Tất thảy "HỌ" đan hòa, tranh đấu trong bà mẹ tình yêu chân thụ vĩ đại nhất - "Tình yêu cuộc sống". Kí ức không lặp lại mà nó náu nương ẩn khuất đâu đó để rồi sẽ trỗi dậy như khi đủ gió thì mưa, đến kì thì hoa nở, mùa đi thì hoa lại rụng... rơi rụng vào trong quên lãng của nhân sinh. Mưa chảy xuôi còn kí ức thì chảy ngược, cái lặng nhìn về những sự đã ngang qua cuộc đời... Nhìn vào kí ức là soi vào tấm gương quá vãng đa chiều, lục lọi, chiêm tường chính ta ở những tháng năm bao la vùng vẫy. Một chuyến đến nhân gian, ai nỡ hững hờ lãng đãng như một hình hài di động chờ ngày tàn tháng lụn, vì thời gian là hữu hạn cho đặc ân diệu tuyệt đó. Tận cùng của đời người nói theo cách nào đó chính là chiều sâu của kí ức... Viết tặng những ngày tháng có Ta ở trên đời!