Tên truyện: Hệ thống chủ nhiệm lớp
Tác giả: Đả Cương Thi
Giới thiệu:
Nhậm Trúc: Yên lặng một chút! Nhìn bảng đen! Thầy sắp bắt đầu giảng bài!
Trẻ trâu 1: Ha ha ha cái đồ yếu nhớt như gà!
Trẻ trâu 2: Nghe giảng bài không bằng nhảy múa, nghe giảng bài làm cái méo gì!
Trẻ ngoan (giả) : Ngồi nghiêm chỉnh.
Nhậm Trúc: ......
Trẻ trâu 1: Bạn nhận được chủ nhiệm lớp lẳng lặng nhìn chăm chú ×1, thể lực -500. Tiến vào trạng thái suy yếu!
Trẻ trâu 2: Bạn nhận được chủ nhiệm lớp thâm trầm nhìn chăm chú ×1, trí lực -50, tiến vào trạng thái thiểu năng trí tuệ!
Trẻ ngoan (giả) : Bạn nhận được chủ nhiệm lớp vui mừng nhìn chăm chú ×1, trí lực, thể lực +50, tiến vào trạng thái hưng phấn.
Nhậm Trúc: Mục tiêu của tôi là, dạy học và giáo dục. Phân phát tình yêu cho mỗi một trẻ trâu. Cảm ơn.
(Lưu ý: truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không respost, truyện chỉ đăng duy nhất tại wattpad và wordpress.)
Tag: Cường cường, linh dị thần quái, hệ thống, ngọt văn, chủ thụ.
Vai chính: Nhậm Trúc, Ninh Huân┃ vai phụ: trẻ trâu ┃ khác: Hệ thống, ngọt, tô 0-0.
P.s: trong truyện tác giả dùng từ "hùng hài tử", phiếm chỉ những đứa trẻ hư hỏng, không nghe lời hoặc nghịch ngợm, vì ở đây ý chỉ mấy đứa bé hay phá phách hỗn xược nên mình đổi thành trẻ trâu, tùy tình hình sẽ chỉnh sửa lại cho hợp lí.
(Hoàn) [ĐM] Sau Khi Cá Mặn Thế Gả - Lão Đại Bạch Miêu
175 parts Ongoing
175 parts
Ongoing
Sau khi xuyên tới cổ đại, Nhan Tích Ninh trở thành tư sinh tử(*) gả thay cho tam hoàng tử để xung hỉ.
(*)con riêng
Tam hoàng tử Cơ Tùng bị thương ở chân trở thành người tàn tật, mắt thấy sống không được bao lâu. Y an bài nguyên chủ ở tiểu viện hoang vắng hẻo lánh, không nhịn nổi sự tức giận, nguyên chủ trực tiếp treo bản thân trên cây.
Nhan Tích Ninh nhìn trước mắt đại viện tử có nhà có đất có ao, sờ sờ đất đen phì nhiêu , hai tay vòng lại, cười đến híp mắt, cảm thấy mỹ mãn.
Làm một người hiện đại vất vả cả đời cũng không nhất định có thể mua được nhà, nay có một mảnh đất lớn như vậy, hắn hoàn toàn có thể thực hiện giấc mộng nằm yên làm cá mặn a!
*
Cơ Tùng đem hắn an trí tới trong viện xa nhất ở Vương phủ, không muốn liếc hắn một cái, chỉ cầu hắn an phận thủ thường đừng cho chính mình phiền phức.
Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Cơ Tùng nghe được hắn khai khẩn trồng rau, nuôi gà, thu thập phòng bếp nấu ba bữa một ngày..... Hắn cải tạo lãnh cung hoang vắng thành thế ngoại đào nguyên.
Cơ Tùng sửng sốt: Người này sao không giống như trong tưởng tượng.