Sài Gòn trong mắt tôi luôn luôn đẹp.
Dẫu nó tàn nhẫn, thực tế, lạnh lùng với tất cả những người đang sống nương vào nó. Nhưng nó lại ám ảnh người ta trong từng miếng ăn, giấc ngủ.
Sài Gòn của tôi rất thực.
Thực đến bất kỳ ai đọc cũng nhận ra đó là Sài Gòn mà họ mỗi ngày phải chen chúc sống, chen chúc thở. Chứ không phải một Sài Gòn đẹp như trong mộng, trong những áng văn diễm tình, ngợi ca thứ tình yêu hồng tươi, hào nhoáng.
Sài Gòn vủa tôi có rượu, có thuốc lá, có nước mắt, có cả máu. Có những đêm người ta đầy hoang dại bên nhau, ngẩng mặt nhìn ra thấy lấp lánh ánh đèn không bao giờ tắt. Có những lúc, người ta giấu đi lệ biệt ly ở một bến xe khách lúc hai, ba giờ sáng.
Sài Gòn của tôi, có những người dám chết vì nhau, dám sống vì nhau, và dám khóc vì nhau.
Khóc giữa Sài Gòn.
" Tất cả nhân vật, sự kiện trong tác phẩm này đều chỉ là hư cấu, nếu có trùng hợp hay hơi hơi giống bất cứ thứ gì ngoài đời, đều chỉ là ngẫu nhiên "
thể loại:【Xuyên nhanh, dưỡng thành, dammy, đoàn sủng vạn nhân mê! Trong các thế giới nhỏ, đầu truyện công cưng chiều nhóc con thụ, sau phát triển tình cảm giữa hai người!】
[Vì sức khỏe không tốt, mỗi thế giới thụ đều có buff bệnh tật và kết cục chết sớm trở thành bạch nguyệt quang, nhưng cái kết cuối cùng đảm bảo viên mãn!]
Trước khi chết, Thiên Duyên được hệ thống lựa chọn, yêu cầu anh đi công lược người khác để thu thập giá trị cảm xúc. Nhưng vì đã chịu đựng nỗi đau bệnh tật suốt thời gian dài, anh chẳng muốn cố gắng, chỉ muốn nằm yên mặc kệ mọi thứ.
Vậy nên khi hệ thống hỏi anh muốn chỉnh diện mạo của mình thành thế nào, anh phẩy tay:
"Cứ chỉnh theo cái gì hiếm nhất! Nhỏ tuổi nhất!"
Bản năng bảo vệ nhóc con là điều thuộc về thiên tính của mọi chủng tộc, mà anh chỉ cần nằm hưởng thụ là đủ. Nhưng dường như, "quá hiếm" cũng gây ra vấn đề lớn...
1.Bé bạch tuộc tà thần bị con người bắt đi nghiên cứu.
2. Tiểu succubus được thiên sứ nuôi dưỡng.
3. Đứa trẻ nhỏ nhất trong gia đình boss của trò chơi kinh dị.
4. Tiểu long con được bạo quân nuôi dạy...