[NaJun | Dịch] Con đường tăm tối
  • Reads 46,141
  • Votes 4,226
  • Parts 10
  • Reads 46,141
  • Votes 4,226
  • Parts 10
Complete, First published Mar 10, 2019
• Tác giả: RuoLi
• Thể loại: Ảnh đế Na & Chủ quán xiên nướng Jun (Cả hai đều từng là thành viên NCT Dream), bối cảnh đời thực kéo dài, gương vỡ lại lành, có ngọt có ngược
• Độ dài: 10 chương ~49,8k chữ
• Nguồn: https://ruoli846.lofter.com/
• Người dịch: xiaoyu212
Truyện dịch chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không chuyển ver, không reup!

TRUYỆN DỊCH CHÚC MỪNG NANA VÀO VAI NAM CHÍNH TRONG WEB DRAMA ĐẦU TIÊN.
All Rights Reserved
Sign up to add [NaJun | Dịch] Con đường tăm tối to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[FULL] Chanh Mật Ong by _arthan_
14 parts Ongoing
Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất. "Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?" "Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý. "Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?" Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời: "Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao." Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói: "Sao chẳng giống tao chút nào thế?" Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà. Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó. "Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy." "À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề. "Không có gì." Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp. ------------------- (1/3/2022) Bìa: Mật Ly tặng
1M68 GẶP 1M86 by dt_kngaan710
8 parts Ongoing
Ánh Dương có một người bạn chơi từ thuở cởi truồng tắm mưa. Cậu ta tên Hoàng Minh Đức, con của cô giáo dạy trung tâm tiếng anh và lớn lên tại ngôi nhà có cây phượng vàng hoa nở rực rỡ mỗi độ xuân sang. Khi học mầm non, Ánh Dương rất thích chơi với Minh Đức vì cậu ta là một cậu bé tròn ủm, da dẻ hồng hào, có má bánh bao và hay đút cơm cho Ánh Dương ăn. Khi học cấp một, Ánh Dương bắt đầu không thích chơi với Minh Đức nữa, vì cậu ta luôn mách mẹ rằng "Bạn Mít không lo học, mà toàn lấy vọc bi của con chơi thôi ạ." Khi học cấp hai, Ánh Dương chuyển sang hơi hơi ghét Minh Đức, vì cậu ta càng ngày càng lớn phổng phao, thậm chí cao hơn Ánh Dương gần một cái đầu. Khi học cấp ba, Ánh Dương ghét cay ghét đắng Minh Đức, vì cậu ta không còn là bé Cún Con đáng yêu ngày nào. Nhưng cuối cùng, điều khiến Ánh Dương không ngờ nhất là mối quan hệ của mình và cậu bạn nối khố sẽ là một vòng lặp éo le. Từ "thích thích" thành "ghét ghét" rồi lại "thích thích" và kết thúc bằng lời từ biệt: "Một ngày nào đó, mình sẽ gặp lại nhé Ánh Dương!" -------------------------------------------------- "1m68 Gặp 1m86" nằm trong chuỗi truyện học đường "Em và Bảo Lộc".
[Chuyển ver] [Luqi] "Bạn thân là con trai" by ThoThch126
51 parts Complete
Cre: Yinii_ustei Thế giới này có nhiều cuộc tình xuất phát từ tình bạn. Hiển nhiên, một trong số chúng ta đã từng đơn phương một người bạn thân. Nhưng vì xấu hổ, vì ngại ngùng mà chúng ta bước qua nhau, bỏ lỡ những tình cảm ngốc xít mà chân thành nhất.... Cô khi 4 tuổi, coi cậu là anh trai. Cô khi học cấp I, bực tức khi nghĩ đến cậu nựng cô gái khác. Cô khi học cấp II, khù khờ không nhận ra tình cảm của cậu hay của chính bản thân mình. Hoàng Húc Hi, tao hối hận rồi, bao giờ mày mới quay về? *** "Minh ơi bài này khó quá!" "Biết sao không? Mỗi bài thơm một cái, tao giải tất cho mày!" "..." *** "Tống Vũ Kỳ, IQ mày bao nhiêu? Sao ngu thế? Ngu hơn một con bò!" "Tao block mày!" *** "Gần tao mà mày không có tí cảm xúc gì sao? Con gái kiểu gì thế..." "Cút!" *** "Tại sao lại ngủ riêng?" Hi chần chừ, khẽ trả lời: "Giờ tao lớn rồi, ngủ chung tao sẽ ăn thịt mày!" Lần đầu tiên trong mười mấy năm qua Kỳ biết ngại, đành lặng lẽ chịu thua quay về nhà. *** "Bạn thân khác giới có thể có mối tình trong sáng không?" "Còn tuỳ vào tình cảm của cậu dành cho cô bạn cậu như thế nào!" "Thế thì chắc là không rồi!" "..." Nghĩa là cậu thích cô ấy?
You may also like
Slide 1 of 10
[FULL] Chanh Mật Ong cover
₊˚2cs.⋆ A D D I C T E D cover
|| HùngAn • ABO || Từng Bước Bên Nhau cover
( 12 chòm sao ) Cuồng Dã cover
1M68 GẶP 1M86 cover
[Chuyển ver] [Luqi] "Bạn thân là con trai" cover
atsh • rhycap; abo; ghét quá đi mất cover
textfic - caprhy | hội bế ems. cover
choker | hoàng tử và bánh dâu cover
Ngày Cáo Dối Lừa cover

[FULL] Chanh Mật Ong

14 parts Ongoing

Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất. "Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?" "Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý. "Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?" Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời: "Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao." Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói: "Sao chẳng giống tao chút nào thế?" Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà. Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó. "Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười "Mày thì đúng gu tao đấy." "À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề. "Không có gì." Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp. ------------------- (1/3/2022) Bìa: Mật Ly tặng