Tác giả: Dịch Nhân Bắc
Nhân vật chính: Hoàng Phủ Du (công) × Thiết Ngưu (thụ)
Thể loại: đam mỹ, nhất công nhất thụ, cổ trang, cung đình - giang hồ (nền), hài, tiểu ngược, ngạo mạn - ích kỷ - gian xảo - vương gia công × (siêu cấp) trì độn - đa nhân cách - nông dân - cường tráng thụ, HE.
Nguồn chính văn: https://chuvan.wordpress.com/van-cuoc/
Nguồn phiên ngoại: https://gekkabijin.wordpress.com
Văn án:
Hai vị hoàng tử vô tâm đánh cược, làm cho một hán tử quê mùa chớp mắt bay lên cành cao hóa phượng hoàng!
Thiết Ngưu này đường đường nam nhi tám thước thân cường thể kiện, đầu to nhưng não lại không dùng được, cứ mơ mơ hồ hồ mà "giá" nhập [*] hoàng gia, bắt đầu cuộc sống vương phi chưa từng có.
Để tránh bị người ta truy ra bí mật về vị vương phi, Hoàng Phủ Du vội vàng tiếp nhận một chức khâm sai, mang theo Thiết Ngưu đến hồ Động Đình tra án.
Trong thâm tâm Du vốn có ý niệm cùng Bắc nhạc cuồng nhân phân tranh cao thấp, nếu không biết người này là "thê" của y, có lẽ cái danh hiệu thiên hạ đệ nhất đối với y cũng không quan trọng, cho dù bại dưới tay Cuồng nhân cũng không phải chuyện đáng hổ thẹn. Nhưng mà! Có đánh chết y, y cũng không nguyện bại dưới tay Thiết Ngưu!
Bất kể thế nào trận đấu hôm nay y cũng phải thắng, không phải vì cái danh hiệu thiên hạ đệ nhất, cũng không phải vì Đăng Tiêu lâu, mà vì thể diện của kẻ làm trượng phu! Tóm lại, bất luận là ở nơi nào, trong tình huống nào, y cũng phải đem con trâu ngốc đặt ở bên dưới!...
[*] Chữ "giá" tác giả chơi chữ, "giá" gần âm với "gia" nhưng khác với "gia nhập" (tham gia)
Tác giả : Vô Tâm Đàm Tiếu
Editor: ShmilySmile17
Cover: Seelenschnitt
Tình cảm này không ngờ kết cục vẫn là chia tay.
Orm Kornnaphat không hiểu rõ tình cảm của mình, mà Lingling Kwong lại luân quá sâu.
Hai người chia tay nhau, đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ này.
Nhưng bốn năm sau, toàn bộ giới thương nghiệp đều giật mình khi nghe tin tổng tài Kwong thị Lingling Kwong nhảy lầu, tự sát.
Trước đây, vì bị ba ép đến công ty đối thủ nằm vùng, Orm cũng không còn cách nào, đành cố gắng trà trộn vào, dốc hết sức lực để trộm đi bí mật thương nghiệp của tập đoàn Kwong thị, sau đó, đường ai nấy đi...
Mãi cho đến khi cô nghe được tin Lingling Kwong qua đời, cô mới thông suốt, tại sao chính mình lại khổ sở như thế sau khi chia tay Lingling Kwong.
Hóa ra, cô đã thích người ấy từ lâu.
Thế là, Orm Kornnaphat dứt khoát đập đầu chết trên bia mộ của Lingling Kwong.
Vốn nghĩ rằng sau khi xuống dưới suối vàng sẽ bù cho cô một câu "Em thích chị" mà cô chưa bao giờ nói thành lời.
Nhưng trăm ngàn lần không nghĩ tới, khi mở mắt ra một lần nữa...
Cô trọng sinh về một năm trước.