Story cover for Nơi Vực Thẳm Của Tình Yêu by Sam-2k5
Nơi Vực Thẳm Của Tình Yêu
  • WpView
    Reads 133
  • WpVote
    Votes 10
  • WpPart
    Parts 10
  • WpView
    Reads 133
  • WpVote
    Votes 10
  • WpPart
    Parts 10
Complete, First published Jun 12, 2019
''Sự sống ấy,niềm tổn thương ấy sẽ không bao giờ kết thúc cho đến khi Tôi gặp được Anh. Một cuộc sống cô độc , trầm lặng, nhốt mình vào trong ký ức đau thương của tuổi thơ để rồi đến một ngày anh bước đến bên tôi ươm cho tôi hạt mầm sống nhưng không thể vun trồng. Anh cho tôi niềm vui , nỗi nhớ,nước mắt và cả đau thương . Cảm xúc trong anh là nhất thời còn  tổn thương trong tôi là mãi mãi. Nhưng có lẽ..... tôi phải cảm ơn anh vì chính anh , người con trai ấy đã cho tôi một tuổi thanh xuân để tôi  biết yêu, hờn,đau,hận và rồi...... là để trưởng thành khi anh ra đi mãi mãi để lại nơi đây thanh xuân tuổi 17 bên đóa phượng đã úa phai tàn!''
All Rights Reserved
Sign up to add Nơi Vực Thẳm Của Tình Yêu to your library and receive updates
or
#97ngon
Content Guidelines
You may also like
𝙷𝚘̂̀𝚒 𝙺𝚢́ | 𝚅𝚊̀ 𝚝𝚘̂𝚒 - 𝙺𝚑𝚒 𝚌𝚘̀𝚗 𝚕𝚊̀ 𝙼𝚊̂𝚢 by pmy0510
9 parts Ongoing
"Và tôi - khi còn là Mây" - là cách tôi gọi bản thân ở một thời điểm rất xa: khi tôi còn nhỏ xíu, cắt tóc ngắn, tin rằng mình đủ mạnh mẽ để lãnh đạo cả một hội trẻ con lóc nhóc chỉ vì thắng oẳn tù xì. Tôi đã từng sống những năm tháng đầy nắng như thế - ở của một khu chung cư kiểu cũ, ở một khu xóm vắng vẻ vỏn vẹn 4 nhà, với những đứa bạn tưởng như sẽ chơi với nhau cả đời. Tuổi thơ ấy không phải lúc nào cũng đẹp - nó có những nỗi sợ không gọi được thành tên, có những lần bị mắng vì mãi chơi không về, có cả những chia tay chẳng kịp nói lời tạm biệt. Nhưng nó thật, khó quên cái cách nắng trưa in bóng qua lớp rèm, như mùi những bữa cơm giản dị trong bếp nhỏ, và như tiếng sáo diều trên những cánh đồng quê. Giờ đây, khi đã lớn, khi tóc đã dài hơn, giọng nói không còn sự năng nổ, và những niềm vui ngày bé không thể tìm lại nữa - tôi bỗng nhận ra mình đã không còn là "Mây" từ lúc nào. Có những năm tháng, một khi đã rời xa, thì không thể quay về nữa. Nếu bạn từng có một quãng tuổi thơ vụng về và rực rỡ - nơi bạn tin rằng cả thế giới được xây từ trò chơi trẻ con, từ một món ăn quen, hay từ tiếng những đứa hàng xóm gọi vọng lên từ sân - thì có lẽ, bạn sẽ hiểu. Còn nếu chưa từng, thì cũng không sao. Chỉ mong khi bạn đọc những dòng này, bạn sẽ chạm được vào một điều gì đó đã mất - nhẹ như gió tầng năm, nhòe như vết nắng cuối ngày, và xa như chính cái tên "Mây", mà tôi giờ đây cũng chẳng còn là nữa. Cre ảnh: Pinterest
57°B 144°T- Cậu ấy không biết. by hasongngu070305
37 parts Ongoing
"Cậu ấy không biết." "Sợ anh biết, sợ anh không biết muốn anh biết, lại muốn anh không biết." Tôi có một bí mật. Vào mùa hạ năm 17 tuổi, tôi đem lòng thích bạn cùng lớp của mình. Thật may vì cậu không biết tình cảm của tôi, nhưng cũng thật đau vì cậu không biết. Tôi âm thầm thích một người. "Có rất nhiều lần tôi từng mong cậu ấy nhìn về phía tôi dù chỉ là một chút." Từng cố gắng rất nhiều để đổi lại một ánh mắt của cậu ấy. Rất muốn cậu biết tôi đã nỗ lực như thế nào. "117 nhịp/phút" Trái tim của tôi như con nai nhỏ, chạy loạn xạ, mỗi khi bắt gặp ánh mắt của cậu. Rất muốn cậu nghe thấy được. 1016 ngày tôi thầm thích cậu. Từng ngày, từng tháng đều âm thầm nhớ nhung cậu đến thế. Rất muốn cậu ấy biết có một người luôn nhớ cậu ấy. Nhưng mà vốn dĩ, tình yêu của tôi dành cho cậu ấy là thứ tình cảm không có dũng khí. Sự nỗ lực của tôi chỉ mình tôi biết Hay âm thanh của trái tim cũng chỉ có mỗi mình tôi nghe thấy. Hay những ngày nhớ nhung cậu ấy cũng chỉ có mình tôi biết. "Cậu ấy không biết". Mãi mãi cậu ấy cũng không biết. Có một người luôn chờ đợi cơn mưa xuân ấy. Nhưng mà vỗn dĩ, cơn mưa xuân ấy mãi mãi chẳng đến. Cũng như thứ tình cảm này chỉ mãi mãi chìm trong mùa đông chứ không thể nảy mầm đợi đến xuân sang. "Mưa Xuân không đến." "Cậu ấy cũng vĩnh viễn không biết đến sự tồn tại của tình cảm ấy."
(ĐM) NỢ EM MỘT LỜI TỎ TÌNH ( Đã Full) by Thienyet1199
7 parts Complete Mature
Đoản, Đam mỹ, hiện đại, ngược luyến tàn tâm, tra công, yếu đuối thụ... " Cuộc đời này gặp được em, quen biết em đó chính là may mắn lớn nhất của anh. Thanh xuân năm ấy từng có một người thật lòng yêu anh, điên cuồng theo đuổi anh, dám làm tất cả vì anh nhưng đổi lại chỉ nhận được sự lạnh lùng, vô tâm của anh. Thanh xuân năm ấy có người từng dạy anh cách yêu thương, cách trân trọng, cách sống tốt, nhưng đến cuối cùng anh lại không biết trân trọng người đó, để họ bỏ anh mà đi. Thanh xuân năm ấy có người hòa nước mưa lẫn với dòng nước mắt mặn chát vì vài câu nói của anh, anh không thể quên được hình ảnh cậu bé ngốc nghếch lúc nào cũng cầm ô đứng dưới mưa đợi anh rồi dầm mưa đi về, anh không thể quên một cậu bé cứ lẽo đẽo theo anh để anh sai vặt... Thanh xuân năm ấy cũng có người vì hạnh phúc của anh mà hi sinh cả bản thân mình. Cuối cùng anh lại đánh mất người đó. Em là cậu bé bên anh năm 17 tuổi nhưng lại không thể bên anh năm 27 tuổi. Cả cuộc đời này em là tình yêu cũng như mỗi nỗi ân hận lớn nhất. Đời này anh nợ em một tình yêu, một lời tỏ tình, một lời cầu hôn, một đám cưới và một lời hứa là không có em anh sẽ hạnh phúc. Nếu có kiếp sau anh nguyện dùng cả đời để trả nợ cho em."
Trúc chưa kịp lớn Mai lại nở sai mùa by DuongVuNhatHa
13 parts Complete Mature
Giữa chúng ta, từng có một mùa học trò đẹp đến chạnh lòng. Tôi từng thích một người... Cậu ấy không phải là mối tình đầu, cũng chẳng phải người cuối cùng. Nhưng lại là người mà tôi luôn nhớ đến mỗi khi ai đó hỏi: "Tuổi học trò của bạn là gì?" Cậu bạn cùng bàn hay cãi vã. Cậu bạn ngồi sau hay nghịch tóc. Một người là ánh nắng cũ, một người là cơn gió lặng. Cả hai từng là một phần của tôi, từng song hành cùng những buổi học, từng là mảnh ghép thanh xuân - là ký ức đẹp đẽ trong những năm tháng không trở lại. Tôi không chọn kể lại những điều buồn bã. Tôi chỉ muốn lưu giữ một chuyện tình như thế - không đủ dài, nhưng đủ đẹp để gọi là thanh xuân. Ý nghĩa từng phần của tên truyện: "Trúc chưa kịp lớn cao": → Trúc thường đại diện cho hình ảnh người con trai, nhất là trong cụm "thanh mai trúc mã" - chỉ đôi bạn từ thuở nhỏ, lớn lên cùng nhau. → Việc "chưa kịp lớn cao" có thể ẩn dụ cho một người chưa đủ trưởng thành, chưa kịp hiểu lòng mình, chưa đủ dũng khí bước tới một mối quan hệ nghiêm túc. "Mai lại nở sai mùa": → Hoa mai thường nở đúng Tết - đúng lúc, đúng mùa. Nhưng "nở sai mùa" nghĩa là nở lệch thời điểm, lệch quỹ đạo vốn có. → Điều này có thể đại diện cho người con gái - người đã yêu sớm hơn, chín chắn hơn, nhưng tình cảm đó lại không được đáp lại đúng lúc.
Phía Sau Em Là Đại Dương  by linhuchiha66
26 parts Complete
Tác giả: Linh Uchiha-Hồng Zoro Thể loại: Ngôn Tình, txvt, thể thao điện tử Số chương: 26 Văn án: Lần này Dạ Thiên Hoài lấy hết quyết tâm và can đảm cả đời ra để nói: "Khoảng khắc cậu bước lên bục phát biểu đại diện cho năm hai, nghe những lời văn hay như thơ như nhạc của cậu. Tớ liền biết trái tim này không thuộc về riêng bản thân tớ nữa rồi. ****** Mô tả và cảm nhận của tác giả... Nếu im lặng có thể biến thành những giọt nước, thì có lẽ anh đây đã bỏ lại tới một đại dương xanh. " Nếu không phải người mình mong muốn, thì cả đời này có yêu ai cũng không thấy vui vẻ. Nếu không phải người mình chờ đợi thì ở bên ai cũng không thấy bình yên." Thanh xuân tựa như bản thân có thể nắm trong tay tất cả, nụ cười tươi sáng của các bạn học, sự ngạo mạn bất cần của tuổi thiếu niên, thiếu niên với tình yêu trong sáng thuần khiết. Bây giờ bản thân chỉ nhìn thấy những góc cạnh của cuộc đời, sự nhiệt huyết năm nào, những lời ngọt ngào khi ấy hóa vào hư không. Trả Cá Về Lại Với Nước Tôi Trả Anh Về Với Người Anh Yêu... ------ Đôi lời tác giả: 🥲 chỉ là cảm hứng nhất thời, có gì sai sót mọi người cứ nhận xét ạ.... (tất cả các ảnh trong truyện điều có nguồn từ Pinterest)
Đoá Hoa Biết Cười by SuziiThy
14 parts Complete
Cuộc đời của tôi tựa như sình lầy với đất đá. Cả một tuổi thơ, tôi đều bị kẹt trong đống sình đất ấy. Đến khi tôi đã lớn hơn, tôi cố gắng mà bước đi để đến với bờ bên kia. Ở bên bờ, tôi hạnh phúc mà tìm được đoá hoa của đời mình. Từng ngày từng tháng trôi qua, thật hạnh phúc khi có em bên cạnh. Nhưng tất cả mọi thứ đều chấm hết cả rồi... "Cuộc đời tôi chưa đủ khổ hay sao mà giờ người lại cướp đi hạnh phúc duy nhất của đời tôi như vậy?". Còn gì đau hơn khi phải chứng kiến đoá hoa rạng rỡ ngày nào giờ đây đang dần héo mòn mà mình chẳng thể làm gì được. Tôi gặp em là do định mệnh, tôi mất em cũng là do định mệnh. Thôi thì chỉ đành hẹn nhau kiếp sau, hẹn kiếp sau vào ngày hoa đào nở, ánh mắt ta chạm nhau như cách ta gặp nhau kiếp này. Dù cho kiếp sau tôi có trở thành một thằng khờ đi nữa, tôi vẫn sẽ dùng ánh mắt si mê này để nhìn em một lần nữa... Yêu em. Đoá Hoa của đời tôi... • Truyện chắc chắn sẽ còn nhiều thiếu sót và còn có một vài phần nó không theo nguyên lí đời thường hoặc nó không giống với đời thật thì mong mọi người thông cảm, vì sự hiểu biết của mình còn hạn hẹp nên cũng chỉ viết vui và đây cũng chỉ là thế giới trong truyện thôi nên mọi người đừng bắt bẻ nhé, xin cảm ơn ạ.
You may also like
Slide 1 of 8
𝙷𝚘̂̀𝚒 𝙺𝚢́ | 𝚅𝚊̀ 𝚝𝚘̂𝚒 - 𝙺𝚑𝚒 𝚌𝚘̀𝚗 𝚕𝚊̀ 𝙼𝚊̂𝚢 cover
See you again, I'm gonna miss you... cover
57°B 144°T- Cậu ấy không biết. cover
(ĐM) NỢ EM MỘT LỜI TỎ TÌNH ( Đã Full) cover
Trúc chưa kịp lớn Mai lại nở sai mùa cover
Phía Sau Em Là Đại Dương  cover
|yoonhong| 1 điều giữa vạn điều  cover
Đoá Hoa Biết Cười cover

𝙷𝚘̂̀𝚒 𝙺𝚢́ | 𝚅𝚊̀ 𝚝𝚘̂𝚒 - 𝙺𝚑𝚒 𝚌𝚘̀𝚗 𝚕𝚊̀ 𝙼𝚊̂𝚢

9 parts Ongoing

"Và tôi - khi còn là Mây" - là cách tôi gọi bản thân ở một thời điểm rất xa: khi tôi còn nhỏ xíu, cắt tóc ngắn, tin rằng mình đủ mạnh mẽ để lãnh đạo cả một hội trẻ con lóc nhóc chỉ vì thắng oẳn tù xì. Tôi đã từng sống những năm tháng đầy nắng như thế - ở của một khu chung cư kiểu cũ, ở một khu xóm vắng vẻ vỏn vẹn 4 nhà, với những đứa bạn tưởng như sẽ chơi với nhau cả đời. Tuổi thơ ấy không phải lúc nào cũng đẹp - nó có những nỗi sợ không gọi được thành tên, có những lần bị mắng vì mãi chơi không về, có cả những chia tay chẳng kịp nói lời tạm biệt. Nhưng nó thật, khó quên cái cách nắng trưa in bóng qua lớp rèm, như mùi những bữa cơm giản dị trong bếp nhỏ, và như tiếng sáo diều trên những cánh đồng quê. Giờ đây, khi đã lớn, khi tóc đã dài hơn, giọng nói không còn sự năng nổ, và những niềm vui ngày bé không thể tìm lại nữa - tôi bỗng nhận ra mình đã không còn là "Mây" từ lúc nào. Có những năm tháng, một khi đã rời xa, thì không thể quay về nữa. Nếu bạn từng có một quãng tuổi thơ vụng về và rực rỡ - nơi bạn tin rằng cả thế giới được xây từ trò chơi trẻ con, từ một món ăn quen, hay từ tiếng những đứa hàng xóm gọi vọng lên từ sân - thì có lẽ, bạn sẽ hiểu. Còn nếu chưa từng, thì cũng không sao. Chỉ mong khi bạn đọc những dòng này, bạn sẽ chạm được vào một điều gì đó đã mất - nhẹ như gió tầng năm, nhòe như vết nắng cuối ngày, và xa như chính cái tên "Mây", mà tôi giờ đây cũng chẳng còn là nữa. Cre ảnh: Pinterest