Ngự ở trên cao, thánh thần bất tử.
Amis đung đưa ly rượu đỏ ngọt lành,
nàng cúi nhìn kẻ bé mọn cầu khẩn.
Ôi nữ thần cưỡi trên cỗ xe bạc,
Xin hãy giải thoát tôi khỏi bao điều khốn khổ
Những âu lo, nặng trĩu một kiếp người.
Tôi chẳng còn khát khao nào khác
Ngoài mũi tên sắc lạnh trong ống kia.
Nếu cái chết cũng cần một lý do thấu đáo,
xin nữ thần rời bước xuống trần gian,
để nghiêng đầu nghe tiếng lòng tôi nức nở
để rõ được lẽ gì nó thở than.
Khi cỗ xe bạc đáp xuống mặt đất,
Người có thấy chết chóc đã phủ khắp mọi nơi?
Chết chóc đến lúc người tình khuất dạng,
chỉ còn đây cái xác vật vờ.
Người an ủi tôi hãy thôi sầu muộn,
vì thế gian vẫn còn ngàn vạn kẻ tình nhân.
Không, không, tôi chẳng cầu ngàn vạn kẻ ấy.
Nào có ai an ủi được tim tôi,
giống như kẻ Người đã bắt đi đâu.
Lũ quạ kéo xe đập cánh nhịp nhàng,
chúng phụ họa cho thêm phần tang tóc.
Tôi đã yêu, và giờ vẫn vậy,
nhưng tình nhân chẳng cười nói nữa rồi.
Người lại cho tôi nghe lời ca tụng cuộc sống,
Về ý nghĩa của hơi thở một con người.
Không, tôi đáp thêm lần nữa,
Sự sống giờ chỉ là ác mộng
Xin hãy cho tôi chia sẻ cái chết với người yêu.
Đôi chúng tôi sẽ cùng nếm quả lựu đỏ,
Cùng dâng lên lời cảm tạ Người.
Xin nữ thần hãy đến với tôi và ban tặng điều tôi khao khát,
Giải thoát tôi khỏi mọi khổ đau,
Chỉ cần mũi tên kia xuyên vào nơi ngực trái,
Là hồn tôi sẽ nhẹ bẫng, yên bình.
Và rồi tôi tìm được tình yêu.
Cầu nguyện | Fatima Qadini
===
WARNING: Truyện chứa tình tiết nhạy cảm liên quan đến bạo lực, tình dục.
Tác giả : Vô Tâm Đàm Tiếu
Editor: ShmilySmile17
Cover: Seelenschnitt
Tình cảm này không ngờ kết cục vẫn là chia tay.
Orm Kornnaphat không hiểu rõ tình cảm của mình, mà Lingling Kwong lại luân quá sâu.
Hai người chia tay nhau, đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ này.
Nhưng bốn năm sau, toàn bộ giới thương nghiệp đều giật mình khi nghe tin tổng tài Kwong thị Lingling Kwong nhảy lầu, tự sát.
Trước đây, vì bị ba ép đến công ty đối thủ nằm vùng, Orm cũng không còn cách nào, đành cố gắng trà trộn vào, dốc hết sức lực để trộm đi bí mật thương nghiệp của tập đoàn Kwong thị, sau đó, đường ai nấy đi...
Mãi cho đến khi cô nghe được tin Lingling Kwong qua đời, cô mới thông suốt, tại sao chính mình lại khổ sở như thế sau khi chia tay Lingling Kwong.
Hóa ra, cô đã thích người ấy từ lâu.
Thế là, Orm Kornnaphat dứt khoát đập đầu chết trên bia mộ của Lingling Kwong.
Vốn nghĩ rằng sau khi xuống dưới suối vàng sẽ bù cho cô một câu "Em thích chị" mà cô chưa bao giờ nói thành lời.
Nhưng trăm ngàn lần không nghĩ tới, khi mở mắt ra một lần nữa...
Cô trọng sinh về một năm trước.