Story cover for Minglem | Hyungjunie có thích Việt Nam không? by rederosis
Minglem | Hyungjunie có thích Việt Nam không?
  • WpView
    Reads 400
  • WpVote
    Votes 55
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 400
  • WpVote
    Votes 55
  • WpPart
    Parts 1
Complete, First published Jul 01, 2019
"Khi mà chỉ cần nhìn thấy sự tồn tại của em cũng đủ khiến Mingyu thấy yên bình, chỉ có thể mỉm cười nhìn theo bóng lưng của em cũng thấy đã đủ mãn nguyện, thì chắc hẳn yêu thương cậu ấy dành cho em là vô kể. Bởi khi đấy nó đã không còn là những cảm xúc thích nhất thời, yêu mãnh liệt mà đó là mong muốn bảo vệ, tình cảm của sự vị tha, hi sinh để em được hạnh phúc.

Người Việt Nam, họ gọi đó là thương."

Một chiếc oneshot nhỏ xinh dành cho hai bạn, dành cho Đà Lạt xinh đẹp.

//@rederosis
All Rights Reserved
Sign up to add Minglem | Hyungjunie có thích Việt Nam không? to your library and receive updates
or
#32songhyungjun
Content Guidelines
You may also like
markhyuck; when dawn comes again by sfrkinbad
11 parts Complete
Minhyung nói với tôi: "Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau." Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy. Tôi cười. "Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời. "Đừng yêu em." Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi. Buông lơi anh, bỏ mặc mình.
Bên anh là định mệnh [Monday Couple] [longfic] [18+] (chap 1) by thaosammy
26 parts Complete
Em chưa bao giờ nghĩ chuyện này sẽ xảy ra....! Sẽ có một ngày con tim ương bướng trong em đập loạn nhịp,sẽ ngây ngất đam mê khi dõi theo bóng anh,sẽ đắm say nóng bỏng tựa như hơi thở trong lồng ngực của em khi mắt em khẽ chạm đôi mắt anh,khi nụ cười của anh như rực rỡ miên man bên em,dịu dàng lướt khẽ qua em.Để rồi hàng đêm em về,lại ngồi thương nhớ anh khôn xiết chỉ mong có thể ngay lập tức chạm vào anh. Nhưng điều đó dường như là không thể,em thấy em chơi vơi và lạc lõng,đôi khi em sợ hãi,chỉ muốn vùi mặt trong lồng ngực anh,run rẩy.Bề ngoài em luôn tỏ ra mình mạnh mẽ ,nhưng anh biết không,dù gì đi nữa,em cũng chỉ là một người phụ nữ yếu đuối trước anh,thèm được anh yêu thương và chở che! Tất cả là vô nghĩa nếu em không có được anh.Tại sao anh không thể nhìn thấy điều đó trong ánh mắt em? Mỗi khi nhìn thấy anh vui vẻ bên ai khác,trong lồng ngực em thắt đau đến không thở được.Trái tim em nhỏ bé như vậy,không thể chịu nổi được đâu anh.Nhiều khi em muốn nói với anh,muốn cứ thế mà nói cho anh biết!Biết tất cả tâm sự trong trái tim em.... Nhưng em đã không thể,không thể...! [X] KHI MANG TRUYỆN RA NGOÀI HOẶC ĐĂNG TẠI NƠI KHÁC XIN HÃY GHI ĐỦ NGUỒN TÁC GIẢ! > Tác giả:Thảo Sammy > Nguồn:Wattpad/thaosammy/Bên anh là định mệnh [monday couple] [longfic] [18+] > Trước khi mang truyện ra ngoài vui lòng nói trước với mình nha! ^^ * Thân!
[Beomhyun][Soojun][TXT] Không Yêu Thì Ép Cho Yêu by Trannazb75
30 parts Complete
Beomgyu x Taehyun Soobin x Yeonjun _____________ Trùng hợp làm sao khi hai anh em họ Choi lại để mắt được đến đôi bạn thân ưu tú giữa biển người trong trường đại học lớn nhất Hàn Quốc "Anh và tên Taehyun đó là đang hẹn hò?" "Thật sự không phải như cậu nói đâu mà" ••• "Taehyun à, Yeonjun hyung không yêu cậu và sẽ không đáp lại tình cảm của cậu, cậu đừng ôm ảo mộng một ngày nào đó anh ấy sẽ đáp trả lại tình cảm của cậu nữa. Anh ấy không có tình cảm với cậu nhưng tớ thì có. Tớ yêu cậu, yêu cậu rất nhiều" "Mong cậu chấp nhận trở thành người yêu của tớ, tớ hứa sẽ hết lòng yêu thương cậu." "Tôi chỉ xem cậu là bạn, trái tim tôi chỉ có Yeonjun hyung, tôi sẽ không yêu ai ngoài anh ấy" "Giờ thì cậu mau buông tôi ra" "ah-ôi! Tôi bảo cậu buông tôi ra chứ không bảo cậu ra sức ôm tôi, ah-đau!" "Cái tên chết tiệt này, tôi bảo cậu buông tôi ra!" "Ối, đừng có xiết eo tôi!" "Tìm hiểu cậu tớ đã làm, hành động quan tâm cậu tớ cũng đã làm, tỏ tình với cậu tớ cũng đã nói nhưng cậu vẫn nhất quyết từ chối?" "ha, được rồi" "Không yêu thì tớ ép cho yêu!" ____________ Là tay ngang viết truyện nên còn khá non về cách diễn đạt tình tiết trong truyện mong độc giả bỏ qua Truyện có chút lộn xộn, mình đang chỉnh sửa lại, độc giả thông cảm cho mình nhé🫶 Cảm ơn đã quan tâm ạ🙆🙇‍♀️
You may also like
Slide 1 of 10
markhyuck; when dawn comes again cover
[JimmySea] Halley's Comet cover
cheolhan | steps 08 to 10 cover
[AllHaruaki] Bạch Nguyệt Quang cover
Bên anh là định mệnh [Monday Couple] [longfic] [18+] (chap 1) cover
[Beomhyun][Soojun][TXT] Không Yêu Thì Ép Cho Yêu cover
Không hối hận cover
cây thông  cover
[ Thừa Hạo] Simple love cover
Cœur À Cœur cover

markhyuck; when dawn comes again

11 parts Complete

Minhyung nói với tôi: "Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau." Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy. Tôi cười. "Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời. "Đừng yêu em." Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi. Buông lơi anh, bỏ mặc mình.