Từ nhỏ cô đã thầm yêu anh, như số kiếp không thể thay đổi tình yêu trong sáng ấy, như lần đầu được nếm mùi vị của quả khế mới chín. Sau đó cô và anh xa nhau, gặp lại đều cách nhau ba năm. 15 tuổi, anh lên phía bắc học, từ đó mất liên lạc; 18 tuổi, cô nông nổi đi gặp anh, đổi lại là sự đau lòng; 21 tuổi, cuối cùng anh cũng quay về để chịu tang mẹ; 24 tuổi, anh kết hôn, đưa người vợ mới cưới tới tận nơi xa.
Anh từng là thần hộ mệnh của cô, dịu dàng, cẩn thận che chở, bao dung. Đã từng ngoắc tay với cô, thề sẽ mãi mãi ở bên nhau. Cô có thể mất đi tất cả, nhưng không thể không có anh - người hiểu cô nhất. Ngày 7-7 là ngày gặp mặt của Ngưu Lang Chức Nữ, mưa ngày 7-7 là nước mắt của nỗi nhớ nhung vậy. Giờ cô 27 tuổi, liệu có thể có một ngày 7-7 không mưa, để cô được gặp lại anh một lần nữa...
Tác giả:Lâu Vũ Tình
Thể loại:Ngôn Tình, Tiểu Thuyết
[Đại Mộng Quy Ly][Ly Luân × Chu Yếm] Thời thiếu niên của chúng ta
65 parts Ongoing
65 parts
Ongoing
Couple
Ly Luân × Chu Yếm
Tập Yêu Ty
Trác Dực Thần nhìn đến đờ cả người: "Ly Luân?? Còn có Triệu Viễn Chu sao bộ dáng ngươi lạ vậy?"
Chu Yếm quay sang Ly Luân nói: "Triệu Viễn Chu là gọi ta á hả? Ly Luân ngươi biết người này sao? Hắn vừa gọi tên ngươi"
Ly Luân nhìn Trác Dực Thần một lúc ghét bỏ nói: "Không quen"
Trác Dực Thần: "..." Gì vậy trời???
______________________________________
Đại Hoang
Triệu Viễn Chu tỉnh lại hoang mang nhìn xung quanh: "Đại Hoang? Sao y lại ở đây?" Vừa quay sang bên cạnh thì thấy Ly Luân cũng đang bò dậy từ trên đất
Bọn họ hình như đang đánh nhau mà nhỉ, giây trước Ly Luân còn hét vào mặt y: "Triệu Viễn Chu bọn chúng không xứng" giây sau y liền xuất hiện ở đây với hắn?
Triệu Viễn Chu quay sang nhìn Ly Luân: "Ngươi làm?"
Ly Luân từ mặt đất bò dậy trông rất chật vật: "Ngươi thấy rất giống sao?"
Triệu Viễn Chu: "...Chắc là không"
Anh Chiêu gia gia từ xa cầm roi tới: "2 tên tiểu tử các ngươi hôm nay lại phá phách gì nữa rồi? Chu Yếm đầu tóc ngươi sao nửa trắng nửa đen vậy, còn có Ly Luân mặc y phục cho kín vào, cái ngươi đang mặc không giống y phục mà giống cái giẻ lao hơn đấy, 2 tên tiểu tử các ngươi mau vào ăn cơm này"
Ly Luân: "..."
Triệu Viễn Chu: "..."
Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy????