Story cover for [Long fic] Đừng nhắm mắt ngay cả khi em không còn bên anh (up liên tục) by ZunaLonTon
[Long fic] Đừng nhắm mắt ngay cả khi em không còn bên anh (up liên tục)
  • WpView
    Reads 1,180
  • WpVote
    Votes 13
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 1,180
  • WpVote
    Votes 13
  • WpPart
    Parts 1
Ongoing, First published Aug 20, 2012
Mature
" YÊU nhau và CHIA xa, đều là lẽ tất yếu trong sự ngẫu nhiên....

....Bất luận kết quả thế nào, bất lận thời gian đúng hay sai...!"
(Trích từ sách của Nhân Gian Tiểu Khả - Vứt bỏ anh là điều dũng cảm nhất)

"Em lại yêu anh không kể là đang ở đâu...hay anh đang nhớ ai..
...Em không phải là người anh từng thương yêu...
...Anh hãy nhớ:
...Em chính là em...!!"
All Rights Reserved
Sign up to add [Long fic] Đừng nhắm mắt ngay cả khi em không còn bên anh (up liên tục) to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
(Đồng Nhân Đạo Mộ Bút Kí) Vĩnh Tịch Song Linh by Franwoids1710
8 parts Ongoing
-"Ngươi là ai?" -"Ta là... Trương Khởi Linh!" -"Nói dối. Tiểu Ca mới là Trương Khởi Linh." Tiểu Ca... của ta... ⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕• Hơi thở nhẹ như sương, ký ức hỗn độn như khói. Nhưng cái tên ấy, tên của người yêu, vẫn như một nhành hoa khô được ép giữa nghìn tầng kỷ niệm, không bao giờ tàn phai. Điều tiếc nuối nhất trên đời này, hơn cả sinh ly tử biệt, phải chăng chính là... chúng ta vẫn yêu nhau tha thiết nhưng lại buộc phải rời xa nhau? Là khi ký ức đã biến mất nhưng tình yêu vẫn mãi còn đó. Thì ra đây chính là... cái giá của sự bất tử. Thế gian người người truy cầu vĩnh hằng. Nhưng mấy ai hiểu được, sự tàn nhẫn của thời gian đây? -"Sống bất tử là một điều rất khổ sở." Từng mảnh ký ức vụn vặt vội ghép, cũng chẳng thể vẽ lại lên chuyện tình đôi ta. Lạc nhau trong hư vô, tìm nhau trong vô vọng. Nhưng mà... Ký ức có thể phai mờ, song cảm giác yêu thương vĩnh viễn khắc sâu trong xương tủy. Chỉ cần người thương xuất hiện, liền có thể dễ đàng dánh thức nó. -"Bất luận như thế nào, người đều là người mà ta yêu nhất trên đời." -"Là ánh sáng rực rỡ duy nhất trong tầng tầng lớp lớp ký ức mà ta đã lãng quên."
Mười Năm Xa Cách by tuyetyenlac24
25 parts Complete
Tình cảm là thứ không thể miễn cưỡng. Những người yêu nhau, dù xa nhau đi mấy cũng về với nhau. Quan trọng là người trong cuộc có dũng cảm ở bên cạnh nhau hay không. Đối với Diệp Kha và Từ Lạc mà nói, đã không ở bên nhau bao nhiêu năm trời, nhưng khi cả hai trưởng thành, gặp lại nhau, mới biết mình yêu đối phương đến mức nào, để rồi tiếp tục... lửa tình bùng cháy. Thanh xuân của Từ Lạc xoay quanh một chàng trai, là mỗi ngày nhìn chàng trai ấy qua khung cửa, là âm thầm thích anh, là giúp bạn mình theo đuổi anh. " Ngõ vắng quanh co, đã bao lần chạm mặt nhau, đã bao lần chúng ta đi ngang qua nhau, đã bao lần chúng ta quay lại mà không thấy nhau. Gặp lại chính là duyên số, vậy chúng ta yêu thêm lần nữa đi anh." " Không cần yêu thêm lần nữa. Bởi anh vẫn luôn yêu em" Truyện này là truyện đầu tay của mình. Mình đã lấy hết dũng cảm để đăng đấy nữa!! Mình không chuyên văn, cũng chưa từng trải qua bất cứ cuộc tình nào nên truyện chắc chắn có nhiều thiếu sót, mong các bạn đọc lượng thứ. Câu chuyện này bắt nguồn từ trí tưởng tượng của mình và cảm xúc từ nhiều mối tình mình được chứng kiến. Chúc bạn đọc vui vẻ. Thân ái.
You may also like
Slide 1 of 7
(Đồng Nhân Đạo Mộ Bút Kí) Vĩnh Tịch Song Linh cover
[taekook]|cảng biển và em  cover
[CV] yoonmin | Chú Và Em cover
VÌ HẬN CŨNG VÌ YÊU ( TRÙNG SINH )  cover
|Taekook| Tyranny cover
Mười Năm Xa Cách cover
Hoa Hồng Ký Ức 1 ( Chuyển Ver) cover

(Đồng Nhân Đạo Mộ Bút Kí) Vĩnh Tịch Song Linh

8 parts Ongoing

-"Ngươi là ai?" -"Ta là... Trương Khởi Linh!" -"Nói dối. Tiểu Ca mới là Trương Khởi Linh." Tiểu Ca... của ta... ⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕• Hơi thở nhẹ như sương, ký ức hỗn độn như khói. Nhưng cái tên ấy, tên của người yêu, vẫn như một nhành hoa khô được ép giữa nghìn tầng kỷ niệm, không bao giờ tàn phai. Điều tiếc nuối nhất trên đời này, hơn cả sinh ly tử biệt, phải chăng chính là... chúng ta vẫn yêu nhau tha thiết nhưng lại buộc phải rời xa nhau? Là khi ký ức đã biến mất nhưng tình yêu vẫn mãi còn đó. Thì ra đây chính là... cái giá của sự bất tử. Thế gian người người truy cầu vĩnh hằng. Nhưng mấy ai hiểu được, sự tàn nhẫn của thời gian đây? -"Sống bất tử là một điều rất khổ sở." Từng mảnh ký ức vụn vặt vội ghép, cũng chẳng thể vẽ lại lên chuyện tình đôi ta. Lạc nhau trong hư vô, tìm nhau trong vô vọng. Nhưng mà... Ký ức có thể phai mờ, song cảm giác yêu thương vĩnh viễn khắc sâu trong xương tủy. Chỉ cần người thương xuất hiện, liền có thể dễ đàng dánh thức nó. -"Bất luận như thế nào, người đều là người mà ta yêu nhất trên đời." -"Là ánh sáng rực rỡ duy nhất trong tầng tầng lớp lớp ký ức mà ta đã lãng quên."