Story cover for Days without rain by Hanhhhhh_h
Days without rain
  • WpView
    Reads 121
  • WpVote
    Votes 2
  • WpPart
    Parts 20
Sign up to add Days without rain to your library and receive updates
or
#612longfic
Content Guidelines
You may also like
ĐM | Nghe Đâu Tiếng Gió - Tử Phi Đại Ngư by Limerence1314
18 parts Ongoing
Tác giả: Tử Phi Đại Ngư Editor: Limerence Nguồn: wattpad @limerence1314 Thể loại: Hoa quý mùa mưa, mưa dầm thấm lâu, song phương thầm mến, điền văn, ông trời tác hợp, vườn trường, hiện đại, học bá top 10 lạnh lùng công x phóng khoáng trong sáng lơ tơ mơ thụ Dịch Thời lạnh lùng ít nói, các bạn nữ thích cậu ta đều bị cái vẻ lạnh lùng đó làm cho chùn bước, chỉ có thể nhờ bạn cùng bàn của cậu, Hạ Chiêu---cũng đẹp ngang ngửa nhưng tính tình hào sảng, dễ nói chuyện hỏi thăm. Hạ Chiêu thường hỏi gì đáp nấy, có lúc sẽ tự giác kể về Dịch Thời. Dịch Thời: Ông bớt phiền đi được không? Hạ Chiêu: Tôi cũng muốn lắm nhưng mà không được, tôi phải khoe cho cả thế giới biết ông là của tôi, ông thương tôi nhất, cho tất cả mọi người biết chúng ta đang hẹn hò. Hạ Chiêu: Ai cũng nói tuổi mười bảy là tuổi đẹp nhất, nhưng đối với tôi, nếu không gặp được ông thì cũng chẳng khác gì năm mười lăm mười sáu tuổi cả, thậm chí còn chán hơn. Dịch Thời: Là tôi may mắn. Hạ Chiêu: Vậy chừng nào ông mới chịu tỏ tình với tôi đây hả? Để tôi còn chuẩn bị tinh thần nữa chứ. Nguồn: Tấn Giang Tình trạng bản gốc: Hoàn - 110 chương + 1PN Tình trạng bản edit: Đang lết (*꒦ິ꒳꒦ີ) Editor lần đầu edit truyện, không biết một chữ tiếng Trung nào, bản edit sẽ chỉ đúng 60-70% ! ! ! Truyện chưa có sự đồng ý của tác giả, cấm chuyển ver, reup dưới mọi hình thức ! ! ! Truyện chỉ đăng tại wattpad @consimpcualelush và consimpcualelush.wordpress.com
Gió Mỏng Qua Tim by _tinhanri_
11 parts Ongoing
"Gió vốn không thể chạm vào, càng không thể nhìn thấy. Nhưng anh lại rất thích gió." Nhất Viễn chống hai tay ra sau lưng, ngẩng đầu nhìn bầu trời đang chuyển màu, vài lọn tóc nâu hơi xoăn rủ xuống vai anh trông thật mềm. Những cuộn mây lơ lửng trên đầu được nhuộm trong sắc tím phớt dễ chịu, còn giọng Nhất Viễn thì nhẹ đến mức như hòa làm một với thinh không. Thiên Vũ ngồi ngay cạnh anh, chóp mũi vương vấn mùi hoa dại. Ngón tay cậu bất giác chạm lên những sợi cỏ tí hon dưới chân khi anh tiếp tục: "Đối với anh, sự tồn tại của em chính là một ngọn gió mỏng. Em quá lặng lẽ. Nhưng chính sự lặng lẽ ấy lại khiến cho anh không thể làm ngơ được." Thiên Vũ nghe vậy thì quay đầu sang một cách chậm chạp, buộc bản thân đối diện với đôi mắt nâu trong trẻo đang nhìn thẳng vào mình. Tựa một con bướm sợ cành rung, cậu nhanh chóng dời tầm mắt, rồi làm như vô ý thả mình xuống thảm cỏ sau lưng. Cậu không dám tin, cũng chẳng dám lún sâu vào mối quan hệ này nữa. Tên anh là Lâm Nhất Viễn - chữ "Viễn" vốn là xa xăm. Có phải vậy chăng mà dù anh đang ở cạnh bên mà cậu vẫn cảm thấy như chẳng thể nào chạm tới? _____ Gió Mỏng Qua Tim viết bởi @_tinhanri_ - Tinh An Đăng lần đầu: 3/3/2025. Bìa: Thỏ Con
You may also like
Slide 1 of 9
ĐM | Nghe Đâu Tiếng Gió - Tử Phi Đại Ngư cover
Nguyên Châu Luật | nắng kể. cover
[BSD] Cuộc sống lãng mạn của  shin soukoku cover
[MewGulf] [Fanfic] Đúng là ghét của nào trời trao của đó (Hoàn) cover
|NorthNight| 23.5 gặp bạn cover
Gió Mỏng Qua Tim cover
[Shortfic/SanRi] - Trạm Dừng Chân Số 3112 cover
(DraTake) Đều vì người cover
[All x BoBoiboy]Mượn rồi phải trả ơn chứ! cover

ĐM | Nghe Đâu Tiếng Gió - Tử Phi Đại Ngư

18 parts Ongoing

Tác giả: Tử Phi Đại Ngư Editor: Limerence Nguồn: wattpad @limerence1314 Thể loại: Hoa quý mùa mưa, mưa dầm thấm lâu, song phương thầm mến, điền văn, ông trời tác hợp, vườn trường, hiện đại, học bá top 10 lạnh lùng công x phóng khoáng trong sáng lơ tơ mơ thụ Dịch Thời lạnh lùng ít nói, các bạn nữ thích cậu ta đều bị cái vẻ lạnh lùng đó làm cho chùn bước, chỉ có thể nhờ bạn cùng bàn của cậu, Hạ Chiêu---cũng đẹp ngang ngửa nhưng tính tình hào sảng, dễ nói chuyện hỏi thăm. Hạ Chiêu thường hỏi gì đáp nấy, có lúc sẽ tự giác kể về Dịch Thời. Dịch Thời: Ông bớt phiền đi được không? Hạ Chiêu: Tôi cũng muốn lắm nhưng mà không được, tôi phải khoe cho cả thế giới biết ông là của tôi, ông thương tôi nhất, cho tất cả mọi người biết chúng ta đang hẹn hò. Hạ Chiêu: Ai cũng nói tuổi mười bảy là tuổi đẹp nhất, nhưng đối với tôi, nếu không gặp được ông thì cũng chẳng khác gì năm mười lăm mười sáu tuổi cả, thậm chí còn chán hơn. Dịch Thời: Là tôi may mắn. Hạ Chiêu: Vậy chừng nào ông mới chịu tỏ tình với tôi đây hả? Để tôi còn chuẩn bị tinh thần nữa chứ. Nguồn: Tấn Giang Tình trạng bản gốc: Hoàn - 110 chương + 1PN Tình trạng bản edit: Đang lết (*꒦ິ꒳꒦ີ) Editor lần đầu edit truyện, không biết một chữ tiếng Trung nào, bản edit sẽ chỉ đúng 60-70% ! ! ! Truyện chưa có sự đồng ý của tác giả, cấm chuyển ver, reup dưới mọi hình thức ! ! ! Truyện chỉ đăng tại wattpad @consimpcualelush và consimpcualelush.wordpress.com