" Gặp ác mộng sao?"
" Ư... Ừm..." - Ngượng ngùng nghiêng mặt qua một bên, song hắn vẫn không vùng vẫy thoát ra. Có phải vì gương mặt của y quá xuất chúng không? Mũi cao, môi mỏng, lông mi vừa dài vừa dày, còn có... còn có đôi mắt yêu nghiệt kia nữa... Mắt của Lam Hi Thần khác với Lam Vong Cơ, mắt của y đen hơn, và sâu hơn. Mà cũng không chắc có phải yêu nghiệt hay không, chỉ là lần nào Giang Trừng nhìn vào hắn cũng không thể rời đi chỗ khác.
" Mơ thấy gì?"
" Mẹ..."
Thấy Giang Trừng trả lời thật thà như thế, Trạch Vu Quân cũng đành thở dài:
" Được rồi, ngủ thôi. Ta ôm ngươi ngủ."
Nghe được câu này, sắc mặt A Trừng thoáng chốc đỏ ửng, nhưng rồi hắn cũng cắn môi gật gật đầu.
Đệ nhất mỹ nam giới chân tu thấy hắn ngoan ngoãn nghe lời, bạc môi bất giác hơi cong cong. Y phẩy tay một cái, nến tắt.
Câu chuyện về chàng sinh viên Bright từ một cậu bé hiền lành dễ thương, sau khi trải qua sự cố trong quá khứ đã thay đổi thành một kẻ cục súc đáng ghét, chỉ muốn một cuộc sống yên ổn.
Nhưng tính cách của cậu lại tiếp tục bị đảo lộn một lần nữa kể từ khi cậu gặp giáo sư Lorion tại giảng đường đại học - người từng là ân nhân của cậu lúc bé, người mà cậu đã tìm kiếm bấy lâu nay để trả ơn xưa.
Có điều Lorion đã thay đổi quá nhiều, liệu cậu có còn muốn trả ơn hắn?