Tâm mang tình, nhưng không thể yêu...
Lòng thống hận, nhưng không thể giải.
Trước mặt chàng, ta chẳng qua cũng chỉ là một kẻ qua đường không đáng nhắc tới.
Nhưng trong lòng ta, chàng lại là chấp niệm ngàn năm bất biến...
Tuyết Phượng, ngươi đã từng bao giờ cảm thấy hối hận chưa ?
Hối hận ? Một khắc lựa chọn kia, ta đã không nghĩ đến hối hận nữa rồi.
Nàng là thần tộc tôn quý tiểu công chúa, vốn là nhân sinh một đời vô ưu, lại vì một lần tương ngộ hắn mà vạn kiếp bất phục.
Hắn là đoạ lạc chi thần, bên ngoài tuấn mỹ như thần bên trong lại tà ác như ma, vốn cho rằng bản thân vô tình vô dục, nhưng ngờ đâu một khắc kia, hắn biết, thế giới không có nàng, vĩnh viễn không có nhân sinh...
Ngàn năm, hóa ra người nàng chờ đợi chỉ là mộng tưởng của bản thân...
Thể loại: Ngôn Tình, Sắc, Ngược, Sủng
Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn
Trạng thái: Full
Editor: bienxuanhuong
Vì sao cô lại muốn kết hôn với người này nhưng lại tìm đến vòng tay nam nhân khác?
Vì sao đã có một người bạn trai tốt đến như vậy cô vẫn muốn lăng nhăng cùng người khác?
Vì sao khi cô cứ quấn quýt lấy anh không buông, mong muốn sống cùng cho bằng được?
Để rồi sau khi kết hôn lại qua lại thân mật với một nam minh tinh chứ????
Anh không hiểu, anh cố gắng phấn đấu như vậy là vì điều gì? Để chứng minh với cô mình không vô dụng? Cho cô sáng mắt vì đã coi thường mình? Hay vì yêu nên muốn ánh mắt cô dừng lại hình bóng anh đang tỏa sáng? Hay vì thù hận với cô việc cô đã bỏ rơi anh?
Nhưng mọi thứ điều khiến anh cực kì nghi hoặc. Một cô gái diễm lệ như cô, việc gì phải làm như thế. Đã không có tình cảm tại sao lại chấp nhận cuộc hôn nhân hữu danh vô thực như vậy?
Nếu đã không yêu mến nhau, việc gì lại khiến anh đau lòng, việc gì lại bắt lấy tâm anh rồi hung hăng nghiền nát nó?
Trong lúc cảm giác nghi hoặc ngày càng tăng, anh lại ngạc nhiên phát hiện, cô vẫn là một cô gái ngây thơ không biết gì cả
Việc này sao có thể???