Truyện đang trong quá trình chỉnh sửa từ Lowercase sang Uppercase và tên các nhân vật, vậy nên mong các cậu thông cảm nếu chẳng may tụt mood khi đọc nhé:<
VĂN ÁN:
Chúng ta sẽ yêu, yêu nhau thêm lần nữa, tưởng chừng phát cuồng trong cơn khát.
Hãy nhắm mắt lại và trao cho tôi một nụ hôn tội lỗi, mùi hương nơi em kích thích tôi cuồng dại.
Tôi thức tỉnh lúc nửa đêm, nuốt xuống cơn thèm khát cùng tình yêu lạnh lùng. tôi thét gào tình yêu của em, thứ tình yêu điên loạn.
Hãy đến đây trong vòng tay tôi, nơi chỉ mình em mới có thể sở hữu.
Và vĩnh hằng sẽ đến, bóng tối rồi sẽ có lúc lụi tàn.
Em là của tôi, chỉ riêng một mình tôi. Trái tim, thể xác, máu, nước mắt, niềm vui, sự đau đớn tột cùng,... tất cả đều thuộc quyền sở hữu của tôi.
Không một ai có thể mang em thoát khỏi tôi, ngay cả em và ngay cả thánh thần.
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.
Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".
Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.
Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.
Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.