Hán Việt: Dung hoa tự cẩn
Tác giả: Tầm Trảo Thất Lạc Đích Ái Tình
Edit: nguyetduongv
Converter : gachuaonl
Nguồn convert : http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=130204
Tình trạng convert: Hoàn thành
Số chương: 379 chương
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Hào môn thế gia , Hoan hỉ oan gia , Cung đình hầu tước
---------------
Dung nhan bị hủy, bệnh nặng quấn thân.
Ba mươi tuổi, Hứa Cẩn Du nằm ở một nơi âm u trong góc phòng chờ chết.
Vừa mở mắt, không nghĩ đến nàng lại tỉnh lại vào năm mười bốn tuổi.
Lúc này, nàng đang ở trên thuyền đi đến kinh thành, tới Uy Ninh Hầu phủ, bắt đầu chuỗi ngày ác mộng của kiếp trước.
A!
Đời này, nếu nàng đã sống lại, thì sẽ là ác mộng của bọn họ!
------------
Mình lần đầu edit, vì thích truyện quá mà đọc bản cv thì hơi khó đọc, thế nên mới quyết định edit. Truyện dài lắm (⊙o⊙) nên mình không chắc có kiên trì edit hết đâu nha.
[Đại Mộng Quy Ly][Ly Luân × Chu Yếm] Thời thiếu niên của chúng ta
63 parts Ongoing
63 parts
Ongoing
Couple
Ly Luân × Chu Yếm
Tập Yêu Ty
Trác Dực Thần nhìn đến đờ cả người: "Ly Luân?? Còn có Triệu Viễn Chu sao bộ dáng ngươi lạ vậy?"
Chu Yếm quay sang Ly Luân nói: "Triệu Viễn Chu là gọi ta á hả? Ly Luân ngươi biết người này sao? Hắn vừa gọi tên ngươi"
Ly Luân nhìn Trác Dực Thần một lúc ghét bỏ nói: "Không quen"
Trác Dực Thần: "..." Gì vậy trời???
______________________________________
Đại Hoang
Triệu Viễn Chu tỉnh lại hoang mang nhìn xung quanh: "Đại Hoang? Sao y lại ở đây?" Vừa quay sang bên cạnh thì thấy Ly Luân cũng đang bò dậy từ trên đất
Bọn họ hình như đang đánh nhau mà nhỉ, giây trước Ly Luân còn hét vào mặt y: "Triệu Viễn Chu bọn chúng không xứng" giây sau y liền xuất hiện ở đây với hắn?
Triệu Viễn Chu quay sang nhìn Ly Luân: "Ngươi làm?"
Ly Luân từ mặt đất bò dậy trông rất chật vật: "Ngươi thấy rất giống sao?"
Triệu Viễn Chu: "...Chắc là không"
Anh Chiêu gia gia từ xa cầm roi tới: "2 tên tiểu tử các ngươi hôm nay lại phá phách gì nữa rồi? Chu Yếm đầu tóc ngươi sao nửa trắng nửa đen vậy, còn có Ly Luân mặc y phục cho kín vào, cái ngươi đang mặc không giống y phục mà giống cái giẻ lao hơn đấy, 2 tên tiểu tử các ngươi mau vào ăn cơm này"
Ly Luân: "..."
Triệu Viễn Chu: "..."
Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy????