• Tên truyện: Cố Chấp Sủng Ái
• Tác giả: Điềm Thố Ngư
• Thể loại: Hiện đại, quân nhân, sủng, nam tính chiếm hữu lớn, gương vỡ lại lành, HE.
• Số chương: 74 chương (66 chương chính văn + 8 phiên ngoại)
• Trạng thái: Hoàn convert, đang edit.
Lịch ra chương mới: Thứ 3 và Thứ 7 hàng tuần.
Văn án:
Mọi người trong quân đội đều biết, trên lưng Lục đội trưởng của bọn họ có một hình xăm vô cùng khoa trương.
Giống như một bức tranh, dùng bút pháp rực rỡ nhất và màu sắc dày đặc vẽ một cây anh đào.
Có một nữ bác sĩ len lén hỏi anh: "Hình xăm này có phải là về một người nào đó đáng nhớ trong đời anh không?"
Sắc mặt Lục Chu lạnh lẽo, lạnh nhạt nói: "Không phải."
Tình yêu của anh nặng nề, ích kỷ, u ám, tuyệt vọng, và anh yêu em.
"Anh muốn nhốt em vào một căn phòng không thấy ánh mặt trời, muốn đào bới từng bộ phận thuộc về người khác trong trái tim em, muốn dây dưa không rõ, muốn từng chút từng chút giữ lấy em, muốn nghe tiếng em khóc lóc, chứng kiến sự sợ hãi của em, nhìn thấy em chịu khuất phục."
-- Nhật ký của Lục Chu.
Editor: 🧚🏻♀️C1-14: Vee
🧚🏻♀️C15-23: Kim
🧚🏻♀️C24 trở đi: Chanh
( Độc giả thân mến, đây là câu chuyện được đăng bởi tài khoản Vee_ily, từ giờ sẽ chuyển giao cho tiemnhakeo và tiếp tục dịch. Mong mọi người luôn ủng hộ! Thân ái. )
Truyện chỉ được đăng tại wattpad tiemnhakeo
Tiểu Noãn Đông
Tác giả: Hắc Khiết Minh
(Phần tám trong tuyển tập Ma ảnh mị Linh)
Thể loại: Cổ đại.
Edit: Yunchan
Truyện được đăng trên trang wordpress: https://yuntannie.wordpress.com/2253-2/
Giới thiệu
Thượng:
Hắn là thiếu gia Dịch gia, là chủ nhân đứng đầu trong thành.
Hơn nửa số người trong thành đều kiếm sống nhờ vào hắn.
Từ nhỏ tới lớn, ai ai cũng đều nâng niu hắn, nuông chiều hắn.
Tôn hắn thành tiểu bá vương trong thành.
Nhưng có ai ngờ, sơ ý một chút đã gặp phải đồ đầu đậu hũ như cô.
Vì ơn cứu mạng của cô mà buộc lòng phải dạy cho cô đọc sách viết chữ.
Xuân đến thu đi như chỉ qua chớp mắt, nụ cười của cô đã sưởi ấm đáy lòng.
Tới khi hoàn hồn lại hắn mới nhận ra, từ bao năm trước hình bóng cô đã lạc vào tim.
Nhưng sao cô chỉ ngốc nghếch coi cả hai là bằng hữu.
Mắt thấy kẻ xa lạ sắp đoạt mất, hắn không thể làm gì khác hơn là giở ra thủ đoạn hạ lưu.
Thừa lúc cô chưa nở hoa tình, đã dụ dỗ cưới cô vào cửa.
Còn tưởng đâu có thể để cô từ từ giao trái tim ra.
Ai ngờ lại gặp phải vu nữ ngàn năm quấy rối...
***
Hạ:
Cô là một người bán đậu hũ, chỉ là một người bán đậu hũ bình thường.
Cũng chẳng dám có ý nghĩ đèo bòng với thiếu gia ở tít trên cao.
Lúc nhỏ cô chỉ dám xem hắn là bằng hữu, chỉ có thể làm bằng hữu.
Nhưng dù chỉ làm bằng hữu thôi cô cũng hài lòng.
Cô đã biết từ lâu hắn tốt với cô chỉ vì lòng thương hại và thông cảm.
Một lần nữa cô nhắc nhở bản thân, nhưng vẫn không tránh nổi lâu ngày sinh tình, động tâm vì hắn.
Ai ai cũng thấy cô không tốt, chỉ mình hắn thấy cô có giá trị.