Tác giả: Thiển Đại Bạc Trang/ 浅黛薄妆
Thể loại: Đoản văn, cổ đại, SE
Độ dài: 2 chương
Edit + Design: Ndmot99 🐬🐬🐬
Giới thiệu:
Ta đã chết, linh hồn tổn thương này cuối cùng cũng có thể rời khỏi thân xác khô gầy yếu ớt kia. Hiện tại ta bước đi nhẹ nhàng trên mặt đất, thậm chí có thể rời xa nhà giam kiên cố như thành lũy này.
Nơi đây có quá nhiều người chết oan, nhưng ta lại không nhìn thấy hồn phách của các nàng, có lẽ, ta nên giống các nàng ra đi dứt khoát.
Tiềm thức đưa ta tới Thừa Càn Cung, nội tâm lần nữa cảm thán: Cung điện tường đỏ ngói vàng này lớn thật, lớn đến nổi một linh hồn lang thang như ta cũng đi lạc tới đây.
May mà ở cuối hẻm có con đường thông đến thế giới khác.
Nửa tháng lưu lạc, khi thì ẩn với tầng mây, khi thì bị ánh đèn huy hoàng của hoàng cung làm cho chói mắt. Đột nhiên có tiếng bước, ba mươi sáu người nâng ngự giá tới gần. Ta không thấy mặt của cửu ngũ chí tôn kia, dù từng nằm bên hắn mấy năm, nhưng đôi môi và biểu cảm trên mặt hắn vẫn luôn lạnh như băng, chỉ có thời khắc triền miên cơ thể mới nóng như lửa đốt.
Hắn nắm lấy cổ tay của ta, xác định không có mạch đập, hai hàng nước mắt lập tức lăn dài, run rẩy nói: "Đường Nhi, phi tần tự sát là tội diệt cửu tộc, ta cho nàng cơ hội, nàng mau tỉnh lại đi."
Ta cười, nước mắt cũng tuôn rơi. Huyền Dạ, trừ chàng, ta còn cửu tộc gì chứ?
Chàng có cả thiên hạ, nhưng ta lại nghèo tới nổi chỉ có mình chàng...
.
.
.
Nhảy + Lấp hố 18/03/2020All Rights Reserved