Story cover for [ Ngôn tình ] Không ai yêu mãi chỉ một người by catninh02
[ Ngôn tình ] Không ai yêu mãi chỉ một người
  • WpView
    Reads 662
  • WpVote
    Votes 142
  • WpPart
    Parts 4
  • WpView
    Reads 662
  • WpVote
    Votes 142
  • WpPart
    Parts 4
Ongoing, First published Mar 27, 2020
Thời gian có thể làm phai nhạt rất nhiều thứ. Chỉ cần nguyện ý buông bỏ đau khổ,mở rộng trái tim mình,rồi sẽ lại có người vì bạn mà cùng trải qua năm dài tháng rộng,thiên địa hồng hoang.
Hãy nhớ rằng,dù cố chấp đến đâu,không ai yêu mãi chỉ một người!
All Rights Reserved
Sign up to add [ Ngôn tình ] Không ai yêu mãi chỉ một người to your library and receive updates
or
#349guongvolailanh
Content Guidelines
You may also like
Ngọt ngào mang tên anh! by HaTran133094
30 parts Complete
Đây là câu chuyện về một cô gái, chấp nhất với môi tình đầu không hồi kết. Năm năm thanh xuân chỉ mong trả cho lỗi lầm tự tạo trong quá khứ. Đến khi buông tay, ẩn mình vào thế giới riêng thì người đàn ông xa lạ đột ngột bước tới. Anh mang đến xúc cảm, sắc màu thi vị cho cuốn nhật kí đen trắng. Vẽ vào đó ôn nhu, săn sóc, nâng niu và trân trọng. Cho cô cảm giác "anh chỉ vì em mà tạo yên bình". Dường như mọi đắng cay lúc trước, cũng vì anh mà hóa ngọt ngào. Nhưng thời gian ngắn ngủi, bức màn quá khứ bị vén lên, bắt hai người đối diện với thứ duyên nợ nghiệt ngã qua tấm gương hiện thực tàn khốc. Cô ép mình buông tay, hèn nhát trốn chạy vì sợ anh đau khổ. Anh lại dằn vặt bản thân không dám tìm cô bởi sợ cô đau thương. Cuối cùng ai vì ai mà tạo nên cục diện rối ren đó. Phải chăng họ đều vì đối phương mà tự o bế bản thân mình? Tuổi trẻ mỗi người có bao nhiêu mà lãng phí? Gặp nhau đã khó bên nhau lại càng khó hơn. Chúng ta chẳng ai biết chắc điều gì là vĩnh cửu, thứ gì là bất biến. Nhưng nếu không sống vì hôm nay, liệu rằng ngày mai sẽ không hối hận? Ta không thể thay đổi được quy luật, không cứu vãn được quá khứ, cũng chẳng biết trước được tương lai. Nhưng lại có thể quyết định màu sắc của hiện tại. Vậy liệu hai con người cô độc và đồng cảm, lại vướng duyên vướng nợ, có thể cùng nhau tạo một sợi dây liên kết với cuộc đời đầy sóng gió này? Sẽ vực nhau dậy khỏi những mệt mỏi, chông gai, và đau thương chồng chất?
EDIT I Seyoon I Hãy Thay Tôi Yêu Anh Ấy by jennynguyen1512
13 parts Complete
Một khi đã yêu, chúng ta thường khó mà học được cách nói lời tạm biệt với nó, khó mà chấp nhận để tình yêu trở thành kỷ niệm, và người đã yêu trở thành dĩ vãng, hay nói đúng hơn là không đành lòng. Làm sao mà hai người đã từng nhớ nhung, thương yêu, chăm sóc lẫn nhau, một sớm mai kia bỗng dưng phải xa cách và vĩnh viễn không còn thuộc về nhau nữa? Làm sao có thể bỏ lại sau lưng bao nỗi ngậm ngùi, những tháng ngày chung đôi? Làm sao để dễ dàng quên đi một ánh mắt khiến lòng mình reo vui, nụ cười khiến tim mình loạn nhịp, và bóng hình bấy lâu vẫn thân thiết gắn bó?... Nhưng, hãy nghĩ rằng, một khi đã yêu, yêu chân thành và trọn vẹn, thì hai tâm hồn mãi mãi là một, mãi mãi là của nhau và không có khoảng cách nào có thể xóa mờ... Nếu có ngày, vì một lí do nào đó buộc bạn phải rời bỏ người mà bạn yêu thương, hoặc bạn không thể tiếp tục chăm sóc cho người đó được nữa, vậy thì, làm thế nào để níu giữ tình yêu chưa trọn vẹn của mình? ... Một hôm, Lâm Duẫn Nhi nhận được cuốn nhật kí từ một thiên sứ, thế là cô bắt đầu thực hiện ước hẹn cuối cùng của mình với cô gái đó - thay cô ấy yêu anh chàng tên Ngô Thế Huân. Nhưng, khi hai người họ đã bén duyên, thì cô gái thiên sứ bất ngờ xuất hiện.... Tình yêu trên thế gian này vốn dĩ vẫn như vậy, dù anh ấy không yêu tôi nữa, dù tôi đã biến mất khỏi thế giới này, nhưng... tôi vẫn yêu anh ấy! Vì thế, bạn thân yêu ơi, xin hãy thay tôi mãi mãi yêu anh ấy...!
 BỞI VÌ YÊU by NganLinh2312
22 parts Complete
Convert: Tàng Thư Viện Edit: Chucuoiyeu, Khuynh Thành, Huyết Tử Lam Người ta nói "Bát nước đổ đi không thể hốt lại được nữa" Hôn nhân đã tan vỡ, niềm tin cũng rạn nứt làm sao lại có thể yêu thương, hàn gắn được như lúc đầu??? Trên đời này chẳng ai vô duyên vô cớ yêu ai, yêu cũng có nhiều điều khởi đầu lắm, yêu vẻ ngoài, yêu tính cách, yêu tiền bạc, yêu gia thế địa vị... Cái đó cũng có thể gọi là yêu đấy Và cũng chắng ai vô duyên vô cớ hận ai, bởi không có yêu thì làm sao có hận??? Vì yêu sinh hận Có khi ta tình nguyện lúc đó đừng gặp đừng động lòng thì đã không phải đau khổ Nhưng có ai lại khống chế được tình cảm của bản thân?? Tuổi trẻ yêu đương, khó có ai mà không phạm sai lầm, nhưng cái sai lớn nhất chính là lừa dối, chính là phản bội Liệu câu nói thứ tha có mấy ai thốt ra được? Liệu tình thương, tin tưởng đã bị đâm một lỗ sâu hoắm sẽ lành lại được mà không một vết sẹo ư??? Và có biết vết sẹo ấy sẽ nhức nhối thế nào nếu vô tình có điều gì gợi nhớ, nếu có những lúc xao nhãng chính đối phương lại gợi lên điều đó? Người phạm lỗi lại nhớ đến sai trái của mình bao giờ? Chỉ có người chịu khổ đau mới mãi khắc ghi cái giằng xé cái mùi vị như cứa vào tim ấy mà không nói nên lời, không thể diễn tả nỗi, cũng chẳng làm cho kẻ kia hiểu rõ được Tan vỡ, đường ai nấy đi chắc là kết quả tốt nhất. Nhưng yêu sâu đậm như vậy, cái day dứt, cái thương nhớ, tình cảm đằm thắm, những kỉ niệm bên nhau,...dằn vặt bao nhiêu, thổn thức bao nhiêu...
You may also like
Slide 1 of 10
Ngọt ngào mang tên anh! cover
[JoongDunk] Mất trí nhớ cover
Mình Quên Nhau Nhé Anh? cover
Không Thể Ngừng Yêu _ Lục Xu [Full] cover
Hạnh phúc hay đau thương? [ IEG ] cover
NỢ EM MỘT ĐỜI BÌNH YÊN cover
Nắng Thiếu Thời cover
EDIT I Seyoon I Hãy Thay Tôi Yêu Anh Ấy cover
Anh vẫn luôn ở phía sau lưng em cover
 BỞI VÌ YÊU cover

Ngọt ngào mang tên anh!

30 parts Complete

Đây là câu chuyện về một cô gái, chấp nhất với môi tình đầu không hồi kết. Năm năm thanh xuân chỉ mong trả cho lỗi lầm tự tạo trong quá khứ. Đến khi buông tay, ẩn mình vào thế giới riêng thì người đàn ông xa lạ đột ngột bước tới. Anh mang đến xúc cảm, sắc màu thi vị cho cuốn nhật kí đen trắng. Vẽ vào đó ôn nhu, săn sóc, nâng niu và trân trọng. Cho cô cảm giác "anh chỉ vì em mà tạo yên bình". Dường như mọi đắng cay lúc trước, cũng vì anh mà hóa ngọt ngào. Nhưng thời gian ngắn ngủi, bức màn quá khứ bị vén lên, bắt hai người đối diện với thứ duyên nợ nghiệt ngã qua tấm gương hiện thực tàn khốc. Cô ép mình buông tay, hèn nhát trốn chạy vì sợ anh đau khổ. Anh lại dằn vặt bản thân không dám tìm cô bởi sợ cô đau thương. Cuối cùng ai vì ai mà tạo nên cục diện rối ren đó. Phải chăng họ đều vì đối phương mà tự o bế bản thân mình? Tuổi trẻ mỗi người có bao nhiêu mà lãng phí? Gặp nhau đã khó bên nhau lại càng khó hơn. Chúng ta chẳng ai biết chắc điều gì là vĩnh cửu, thứ gì là bất biến. Nhưng nếu không sống vì hôm nay, liệu rằng ngày mai sẽ không hối hận? Ta không thể thay đổi được quy luật, không cứu vãn được quá khứ, cũng chẳng biết trước được tương lai. Nhưng lại có thể quyết định màu sắc của hiện tại. Vậy liệu hai con người cô độc và đồng cảm, lại vướng duyên vướng nợ, có thể cùng nhau tạo một sợi dây liên kết với cuộc đời đầy sóng gió này? Sẽ vực nhau dậy khỏi những mệt mỏi, chông gai, và đau thương chồng chất?