Story cover for [Trả test] You are my sun by user54121761
[Trả test] You are my sun
  • WpView
    Reads 134
  • WpVote
    Votes 3
  • WpPart
    Parts 2
  • WpView
    Reads 134
  • WpVote
    Votes 3
  • WpPart
    Parts 2
Ongoing, First published May 06, 2020
Nụ cười của cậu sáng chói như mặt trời.

Mái tóc của cậu bồng bềnh như áng mây.

Cậu như cả bầu trời với tớ.

Cậu đột ngột xuất hiện, cứu rỗi đời tớ và cho tớ biết, thế nào là hạnh phúc đích thực.

Nhưng cũng chính là cậu, đột ngột biến mất cứ như ngày chuyển sang đêm, và cũng đồng thời làm tớ nhận ra, đau khổ tột cùng là như thế nào...

Tại sao... Tại sao ngay cả khi đã đi rồi, cậu vẫn chói chang đến thế...? 

----
Oneshot.

Đây là fic trả cho team Cục Đá. Bạn nào có hứng thú thì ghé qua nha~
All Rights Reserved
Sign up to add [Trả test] You are my sun to your library and receive updates
or
#180trảtest
Content Guidelines
You may also like
[ Fanfic- Hoàn] Hộc Châu phu nhân - Nhân sinh không lường trước by Linhlee02012003
16 parts Complete
"Nếu như ta có thể gặp nàng sớm hơn, lúc ta đang ở những ngày tháng tươi đẹp của tuổi trẻ, thì tốt biết mấy." Hải Thị nhìn hắn, ánh mắt thâm tình đầy xúc động. Nàng cố cho nước mắt không trào ra, trước mặt hắn giữ gìn nụ cười tươi tắn nhất. Mặc dù nàng biết rằng nụ cười này có khi còn xấu hơn cả khóc. Nàng nhớ đêm đó hắn nằm trên đùi nàng, an nhiên nhắm mắt chìm vào giấc mộng thiên thu. Đêm đó là một đêm rất dài, dài với Hải Thị, cũng là một đêm dài với hắn. Hải Thị vuốt ve mái tóc của hắn, mặc cho trong lòng như có vạn kim đâm kể cho hắn nghe những thứ mà nàng thường mơ tới, kể cho hắn nghe nàngđã từng tưởng tượng rất nhiều lần, chỉ duy nhất lần này là không. Tưởng chừng chuyện tình này đến đó là hết, nhưng không. Vận mệnh trớ trêu một lần nữa đưa nàng về quá khứ, trở thành một Tô Hải Châu với thân phận hoàn toàn khác biệt, nàng như được sống lại, một lần nữa tìm trăm đủ mọi cách tiến vào trái tim hắn. P/S: Sau khi xem hai tập cuối của Hộc Châu mình đã rất xúc động, và chính mình là một author, nên việc thoát cảm xúc nhân vật sẽ khó hơn rất nhiều. Bởi vậy mình đã viết ra Fanfic này để những bạn nhạy cảm như mình đọc, thỏa mãn tinh thần của chúng ta về một mộng tưởng và một kết cục tốt đẹp khác. Ai thấy ổn thì mình cảm ơn, còn nếu mình có viết không hay thì mong mọi người không buông lời cay đắng. Mình khá là cố chấp, không viết xong thì mình sẽ không thể thỏa mãn được. Tất cả đều là trí tưởng tưởng của mình, mong fan nguyên tác hiểu và không ném đá.
• Once you, forever you • by written4Enhaa
75 parts Complete
• Once you, forever you • Có một tình yêu mãi là em của năm ấy • "Gửi những ngày yêu nhau thật chậm... và thật lâu." Lee Yeun là một cô gái tuổi đôi mươi, sống giản dị, có phần dè dặt, mang trong mình những vết xước nhỏ không ai nhìn thấy. Lee Heeseung từng là chàng trai khiến người khác e dè bởi vẻ ngoài lạnh lùng và lối sống bất cần. Hai người tưởng như chẳng thể đi chung một con đường, lại bất ngờ gặp nhau dưới mái nhà của một trung tâm hỗ trợ trẻ em - nơi chỉ có tiếng cười của tụi nhỏ là đủ khiến mọi thứ trở nên mềm mại. Từ một trò chơi đóng vai "bố mẹ", từ một chiếc kẹp tóc con nít, từ những lần trêu chọc vụng về đến từng lần nhận ra mình đã lỡ thương ai đó mất rồi... Truyện là hành trình từ những xúc cảm đầu tiên của tuổi trẻ, đến những lần buông lời tổn thương, rồi học cách yêu nhau lại - thật kiên nhẫn, thật dịu dàng. "Có những thứ tình cảm, không phải bắt đầu từ một lời tỏ tình, mà bắt đầu từ một lần không nỡ giận nhau thêm nữa." Đây không phải một chuyện tình hoàn hảo. Vì Yeun đã từng nghi ngờ. Vì Heeseung đã từng mệt mỏi. Vì cả hai cũng đã có lúc tưởng mình bỏ lỡ nhau mãi mãi. Nhưng nếu có một điều khiến mối quan hệ này đáng trân trọng, thì đó là: dù bao lần quay lưng, họ vẫn chọn quay lại nắm tay nhau. "Lee Heeseung gặp và yêu Lee Yeun năm anh tròn đôi mươi, và mãi mãi về sau. Lee Yeun gặp và yêu Lee Heeseung khi cô ở tuổi hai mươi hai, và đó là quyết định cô chưa từng hối hận."
[Yuanman][fanfic] Mảnh ghép còn thiếu by yuyulynn
20 parts Complete
Giới thiệu Cuốn tiểu thuyết này hoàn toàn là hư cấu, không dựa trên bất kỳ sự thật nào về vận động viên ngoài đời thực. Lời dẫn: Vương Mạn Dục từng nói: "Về huy chương vàng, tất nhiên tôi hy vọng từng cái một sẽ được giữ lại, không phải chỉ lấy, mà là bảo vệ. Tôi không có nhiều may mắn, nhưng cũng đã rèn được chút dũng khí nổi loạn giữa những sóng gió. Cứ bước tiếp mà không dừng lại, đó chính là cách để được cứu rỗi. Còn về tình yêu, mọi người đều bảo tôi là kiểu người muốn nhiều, nhưng lại chậm nhiệt." Lâm Cao Viễn từng nói: "Cuộc đời là để trải nghiệm, không phải để diễn một cách hoàn hảo. Cho phép bản thân không hoàn hảo mới là khởi đầu của sự hoàn mỹ. Tôi chẳng có gì là thiên phú, nhưng tôi đã nỗ lực đứng vững trong thể thao cho đến hôm nay. Những người có tài năng hơn tôi, cũng chưa chắc đã vượt qua tôi được. Còn về tình yêu, tôi nghĩ chậm một chút cũng không sao, nhưng em phải kiên định." 【圆满-半称心】Nửa Phần toại ý Nguồn gốc: "'Nhân sinh nào có nhiều viên mãn, vạn sự chỉ mong cầu nửa phần toại ý'" - "人生哪能多如意,万事只求半称心". Ý nghĩa: Câu này thể hiện triết lý sống khiêm nhường, thực tế. Trong cuộc đời, con người khó có thể đạt được mọi thứ hoàn hảo, viên mãn, nên chỉ cần hài lòng với những gì vừa đủ, chấp nhận rằng một phần lớn cuộc sống không phải lúc nào cũng theo ý muốn của mình. Nhân vật: 王曼型/林高运
You may also like
Slide 1 of 9
|Twoshot-ĐM| - Anh!... Có quay về không?  cover
Không Hoàn Hảo cover
Đứng Cạnh Cậu cover
[ Fanfic- Hoàn] Hộc Châu phu nhân - Nhân sinh không lường trước cover
• Once you, forever you • cover
Kẻ Ngoài Cuộc [HyunLix] cover
[HẢO ĐA VŨ] ÁNH NẮNG ẤY KHÔNG THUỘC VỀ EM cover
[Longfic EXO][Ngược, sinh tử văn]Tình ái? cover
[Yuanman][fanfic] Mảnh ghép còn thiếu cover

|Twoshot-ĐM| - Anh!... Có quay về không?

3 parts Complete

"Anh!.... Có quay về không?" Giọng nói nhẹ lâng của cậu truyền đến bên tai, thanh âm chất chứa nỗi ưu tư, tuyệt vọng, đủ để người nghe tâm can phải quặn thắt. Anh mơ hồ nhìn thấy hình bóng cậu, ôn nhu mỉm cười. Không gian xung quanh dù có tĩnh mịch đến đâu, anh cũng không sợ. Dò dẫm từng bước về phía cậu. Nhưng lạ thay! Anh tiến một bước, cậu cũng lùi một bước. Càng tiến tới, khoảng cách càng nới rộng. Càng lùi về sau, cậu càng gần hơn với ranh giới giữa sự sống và cái chết. Anh dừng bước, nét mặt hoảng sợ, miệng lẩm nhẩm vài tiếng "Mau dừng lại". Nhưng cậu vẫn lùi về phía sau, giữ nguyên nụ cười trên môi. Anh chồm người tới, với tay giữ lấy cậu nhưng không kịp nữa. Cả thân thể cậu ngã về phía sau, tự do bay giữa không trung, biến mất dần trong nền sâu thăm thẳm. Anh kích động mở mắt ra, thở hổn hển không ngừng. Bàn tay siết chặt lấy vùng ngực trái, nước mắt không kìm nén rơi xuống. "Tiểu Kì, anh quay về rồi... Em rốt cuộc đang ở đâu...?" _____ Bìa credit by @rollinghyper