Story cover for 「ppgxrrb | it's time to grow up」 (drop) by mokkelatte
「ppgxrrb | it's time to grow up」 (drop)
  • WpView
    Reads 717
  • WpVote
    Votes 62
  • WpPart
    Parts 3
  • WpView
    Reads 717
  • WpVote
    Votes 62
  • WpPart
    Parts 3
Ongoing, First published Jul 07, 2020
tạm thời drop ạaa :'(

❝it's time to grow up, right?❞

✿ the powerpuff girls fanfiction

- title: it's time to grow up
- author: moru.
- pairing: blossick; boomubbles; butchercup
- nội dung: câu chuyện xoay quanh cuộc sống của ppg và rrb sau khi về chung một nhà. sẽ có những drama, những tình huống khó xử, hay những khoảnh khắc đầy xấu hổ. nhưng rồi sau tất cả, họ sẽ trưởng thành hơn và đúc kết những kinh nghiệm trong cuộc đời mình. vậy chúng ta ở đây, để xem họ lớn lên, trưởng thành, theo dõi bước chân họ và cho họ thấy niềm hạnh phúc sau những cố gắng. nào! tiến lên!!

• lời tác giả: lịch ra truyện không cố định, vì tác giả lười nên có thể là nhiều tuần mới có một chap, có khi là nhiều tháng, các bạn thông cảm. hơn nữa là trình mình còn phèn, truyện có thể sẽ rất dở. mà có lẽ cũng không ai thèm đọc mấy cái fanfic này nữa đâu. mình đăng lên ắt cũng chỉ để kiếm ít notice thôi. chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. xin cảm ơn.
All Rights Reserved
Sign up to add 「ppgxrrb | it's time to grow up」 (drop) to your library and receive updates
or
#42blossom
Content Guidelines
You may also like
Học cách yêu by ThTrangAnhNguyn
10 parts Complete
Tình yêu - lại là tình yêu. Tình yêu là cái gì chứ? Không phải nó chỉ mang lại khổ đau cho con người hay sao? Tại sao con người lại yêu? Tại sao lại vướng vào thứ rắc rối đó để rồi không tài nào gỡ ra nổi? Tôi không thích nó - nó từng làm tôi khổ, nó từng để lại những vết sẹo trong tim tôi - không phai mờ được. Nhưng tôi nào ngờ đâu: bản thân vẫn sẽ rung động trước một ai nữa. Tình yêu - một thứ cảm giác dai dẳng mà say đắm, ám ảnh mà cũng sâu sắc, cay đắng mà cũng ngọt ngào. Nó vừa thật đặc biệt vừa thật đáng sợ. Tôi ghét "yêu" hay nói đúng hơn là sợ "yêu". Tim tôi đã đóng băng trước mọi rung động, đã quá lâu. Tôi từng hứa với bản thân sẽ không bao giờ dính vào thứ cảm giác đó nữa. Nhưng nào đâu được... Bốn năm xa cách, không một chút liên lạc, lẽ nào thứ cảm xúc đấy vẫn có thể tồn tại trong tâm thức của cậu? Tôi không tin - nhưng nó là sự thật. Chúng ta đã lớn, đã trưởng thành - chúng ta đã khác. Vậy mà, ngày cậu quay về thứ duy nhất mà tôi không ngờ cậu sẽ nói nhất: "Tôi sẽ theo đuổi cậu đến ngày cậu yêu tôi hoặc yêu một ai khác thì mới thôi". Cậu vẫn chưa thay đổi nhiều nhỉ? Tôi có nên cố chấp mà bỏ lỡ một mối chân tình hay sẽ học cách yêu đây? Nhờ cậu cả vậy!
[Fanfic HP] - Đáng Lẽ Phải Là Một Tuổi Thơ Êm Đềm by nicodrmfphnng167
22 parts Ongoing
Hừm,...nếu các cậu thic... - Một đám nhỏ là bạn thân với nhau và đáng yêu vãi nồi. - Xem những khúc đánh nhau, phá án, và một câu chuyện nhiều drama và lắm bí ẩn - Một đám ko thân thiết với bộ ba vàng cho lắm, nhưng cuộc đời thì phong phú không kém - Những mối tềnh ngốc xít của tuổi học trò. - Những khúc xúc cảm thăng trầm, mất mát đớn đaoo. - Mấy khúc nó bựa quá mức mà author nhét vô truỵn. - Truyện kiểu ai cũng mạnh mẽ nhưng sẽ có người này thiếu này thiếu nọ. - Author chắc viết hơi lắm nội dung, các bồ hoan hỉ nhó. -..... CÒN PHẦN 2..... (ai thic thì chờ tớ nha) Hè hè, truyện như này mà ko ai đọc là 1 thíu sót lớn đó, ủng hộ mình nháaa. Hog bt các chế có cừi ko chứ drama cũng ngập ngụa đấy nhá, chắc cx ko quá là rối đâu. (Truyện đầu tay của author, thíu gì các bồ góp ý cho tớ nhé 💗🙊) LƯU Ý: Mềnh không có thay đổi nhiều cái trong truyện lắm đâu nhá, nói chung là mấy việc trong truỵn tớ nó kiểu viết thêm vô với chế ra xoay quanh tụi nhân vật chính thôi, chứ ko động nhìu tới nguyn tác ạ. Hứa là tớ sẽ đều đặn đăng truyện 1, 2 chap lâu nhất là 3 tuần, tớ mà ko chăm thì sẽ phải đăng bù aaa. Bao giờ mà tớ có việc bận thì tớ sẽ xin các bồ ạ. Iu Iu 💗💗🙊🙊
[12 chòm sao] Ngược Dòng Năm Tháng - Full by HHJelly
59 parts Complete
Đồng hồ cổ từng nhịp tích tắc, kim bạc chậm rãi xoay qua, năm tháng của chúng ta, những nuối tiếc ấy... Liệu có thể quay lại? Thật ra tôi biết mỗi người đều có một khoảnh khắc nuối tiếc khi còn trẻ. Chúng ta vô tư, đơn thuần nhưng cũng non dại. Trước những lựa chọn, những tình cảm thanh xuân, trước cả ước mơ và tương lai phía trước đều từng do dự, e ngại tiến bước. Ai mà chưa từng trải qua cơ chứ? Tôi cũng vậy... Có những nuối tiếc không thể vãn hồi được nữa, chỉ còn cách thông qua trí tưởng tượng của chính mình, hiện thực hóa mong muốn nhỏ bé ấy bằng câu từ. Tôi hối hận rồi, rất nhiều... Mong bạn nếu đọc được câu chuyện này sẽ không như thế. Hãy trân trọng tháng ngày ngắn ngủi còn lại của mùa xuân cuộc đời. Đừng than thở mệt mỏi, đừng ngại nắng ngại mưa, đừng tính toán thiệt hơn. Có những phép tính khi hoàn thành rồi sẽ nhận ra kết quả chẳng còn ý nghĩa gì nữa bởi vì ý nghĩa đó chỉ dành cho một thời điểm thích hợp mà thôi. Cầu mong bạn sẽ sớm nhận ra thời điểm đó để nắm chắc lấy nó, đừng như cánh hoa phượng vuột khỏi tay không thể bắt lại được nữa...
You may also like
Slide 1 of 10
Học cách yêu cover
[ PondPhuwin ] Mờ Ảo - Dim  cover
[Fanfic HP] - Đáng Lẽ Phải Là Một Tuổi Thơ Êm Đềm cover
Tổng hợp fanfic về KDH tớ dịch  cover
"Cục Cưng Của Em Là Ai?" - (Tokuchi Toua & Me) cover
Please, set me free! cover
[Haikyuu] Câu chuyện về những cuộc tình ta yêu cover
Thỏa Thuận - Butterutch cover
[12 chòm sao] Ngược Dòng Năm Tháng - Full cover
[Powerpuff girls Những Câu Truyện Ngắn] Fanfiction cover

Học cách yêu

10 parts Complete

Tình yêu - lại là tình yêu. Tình yêu là cái gì chứ? Không phải nó chỉ mang lại khổ đau cho con người hay sao? Tại sao con người lại yêu? Tại sao lại vướng vào thứ rắc rối đó để rồi không tài nào gỡ ra nổi? Tôi không thích nó - nó từng làm tôi khổ, nó từng để lại những vết sẹo trong tim tôi - không phai mờ được. Nhưng tôi nào ngờ đâu: bản thân vẫn sẽ rung động trước một ai nữa. Tình yêu - một thứ cảm giác dai dẳng mà say đắm, ám ảnh mà cũng sâu sắc, cay đắng mà cũng ngọt ngào. Nó vừa thật đặc biệt vừa thật đáng sợ. Tôi ghét "yêu" hay nói đúng hơn là sợ "yêu". Tim tôi đã đóng băng trước mọi rung động, đã quá lâu. Tôi từng hứa với bản thân sẽ không bao giờ dính vào thứ cảm giác đó nữa. Nhưng nào đâu được... Bốn năm xa cách, không một chút liên lạc, lẽ nào thứ cảm xúc đấy vẫn có thể tồn tại trong tâm thức của cậu? Tôi không tin - nhưng nó là sự thật. Chúng ta đã lớn, đã trưởng thành - chúng ta đã khác. Vậy mà, ngày cậu quay về thứ duy nhất mà tôi không ngờ cậu sẽ nói nhất: "Tôi sẽ theo đuổi cậu đến ngày cậu yêu tôi hoặc yêu một ai khác thì mới thôi". Cậu vẫn chưa thay đổi nhiều nhỉ? Tôi có nên cố chấp mà bỏ lỡ một mối chân tình hay sẽ học cách yêu đây? Nhờ cậu cả vậy!