Story cover for Khế ước hào môn_phần 3_Cận Niên by DngQunhh
Khế ước hào môn_phần 3_Cận Niên
  • WpView
    Reads 11,538
  • WpVote
    Votes 214
  • WpPart
    Parts 12
  • WpView
    Reads 11,538
  • WpVote
    Votes 214
  • WpPart
    Parts 12
Ongoing, First published Aug 06, 2020
Mature
Tác giả: Cận Niên
Edit: Dương Quỳnh
           Phương phương

CẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý!

"Tần Mộc Ngữ, trên đời này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi"
Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn.
Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy?
"Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc...
Thượng Quan Hạo cười khẩy, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm...
Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..."
*
Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống.
Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt lãnh đạm.
Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt.
4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng.
"Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình.
Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không phải là người, là ác ma."
Cô muốn rời đi, nhưng lập tức bị hắn chặn lại.
"T
All Rights Reserved
Sign up to add Khế ước hào môn_phần 3_Cận Niên to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
Khế ước hào môn_phần 1_Cận Niên by DngQunhh
101 parts Complete
Tác giả: Cận Niên Edit: Dương Quỳnh CẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý! Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn! "Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi" Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn. Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy? "Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc... Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô. Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm... Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..." *** Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống. Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc. Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt. 4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng. "Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình. Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không
gặp gỡ tổng giám đốc tuyệt tình tàn khốc [ full ] by ncamtus
74 parts Complete
Tác giả: Tuyết Sắc Đồ Mi Thể loại: Ngôn tình, ngược luyến, ngược tâm Trạng thái: Full Nguồn: truyenfull ~ Giới thiệu Truyện ~ Lần gặp đầu tiên: cô chỉ là mang hợp đồng đến mà thôi, lại bị hắn bỏ thuốc, hắn nở nụ cười lạnh lùng nhìn cô đau khổ giãy dụa dưới sự khống chế của dược vật. - Lần thứ hai: hắn lạnh lùng yêu cầu cô cởi quần áo... Hắn chẳng qua xem cô thành công cụ phát tiết, mà cô, chỉ có thể âm thầm chịu đựng. - Lần thứ ba: "Phải làm gì anh mới chịu buông tha tôi?" Khóe miệng hắn cong thành một nụ cười ma quỷ, tay xoa bụng cô, "Mang thai đứa con của tôi... Sau đó bị tôi giết chết!" Trong mắt hắn hiện lên tia sáng lạnh lùng cùng gian tà, bàn tay nặng nề bóp chặt bụng cô. - "Nếu em chết đi giống như cô ấy, anh có thể buông tha cho em không?" Tay cô vuốt ve phần bụng hơi nhô lên, nhìn làn xe cộ qua lại không dứt. - "Chết? Quá dễ dàng cho cô! Tôi muốn cô sống không bằng chết, muốn nhanh được giải thoát ư? Không dễ dàng như vậy!" Ánh mắt hắn tức giận, khóe miệng mang theo ý cười lạnh. - "Thật mệt mỏi..." Đáy mắt cô thoáng lạnh, "Thật xin lỗi, em không thể khiến anh quên đi hận thù. Thật xin lỗi, em không thể để cho anh hành hạ đến tận hứng. Thật xin lỗi, em không có cách nào khống chế mình, em yêu anh..." Nói xong, cô thả mình vào làn xe đang chạy. - "Rầm!!!" Âm thanh chói tai phá vỡ sắc trời ảm đạm. o/ Truyện ngược lên xuống, nữ chính đáng thương, cảm xúc, dễ hiểu, cũng có chỗ mất não. Cá nhân mình thích nhất truyện ngược này, bộ đầu tiên đưa mình vào ngược ngôn. Reup lại đây vì chưa ai up full. - th
Em đã nghe thấy chưa? by Jang_golden243
57 parts Complete
Tác giả: Tâm Thường Số chương: 56 chương + 1 ngoại truyện Converter + Editor: ngocquynh520 Nguồn: diendanlequydon Ảnh bìa: Design by Jang Jang Giới thiệu: Con người khi còn sống nhất định sẽ gặp phải hai người, một người ở vào thời gian tươi đẹp, còn một người là lúc năm tháng dịu dàng. Anh dùng hai mươi bốn năm dịu dàng nhất trong cuộc đời, để yêu một người nhất định không bao giờ dừng lại. Cho đến khi cô xuất hiện. Nhiều năm trước lúc thi hành nhiệm vụ, thuận tay giải cứu một thiếu nữ bị mù, hôm nay đã là họa sĩ vẽ cảnh hot nổi tiếng. Nhiều năm trước anh chỉ vô tình gặp được cô, nhưng hôm nay cô đã là "trách nhiệm không hoàn toàn thuộc về" anh. Một đêm say rượu, cô từng chút từng chút phác họa anh lên giấy, cũng từng chút từng chút cởi ra cái gông xiềng làm anh không cách nào hít thở. Chỉ là yêu sâu như vậy, quên lãng cần khá dài. Cho đến khi đạn gào thét mà đến, cho đến khi ôm hôn và rung động khó tả trong đêm mưa, cho đến khi chuyện cũ rốt cuộc mở màn, hai trái tim có đầy vết thương, mới rốt cuộc có được an bài. Giang Thiệu: "Thì ra tình yêu cũng không phải là không đường để lui. Tôi là cảnh sát, tôi trung thành với tình yêu." Vì thích truyện nên mình đăng lên wattpad với sửa lại một số lỗi chính tả để tiện đọc.
Bên anh là định mệnh [Monday Couple] [longfic] [18+] (chap 2) by thaosammy
25 parts Complete
Cô hấp tấp chạy....dọc bên phải con đường vắng.Đôi mắt mong chờ day dứt kiếm tìm bóng hình của anh.Đôi chân cô như bị điều khiển,cứ mải miết rảo bước.Từng làn gió biển mặn chát phả và trong miệng cô,lướt trên đôi môi khô khốc hé mở,Ji Hyo cứ thế điên cuồng lao tới phía trước,sợ hãi chính cảm xúc của cô..... Và những bước chân của cô dần chậm lại. Trên đôi môi nhoẻn lên nụ cười nhẹ nhõm và hạnh phúc.....nhưng không hiểu sao nước mắt cô lại rơi...... Bóng hình quen thuộc của anh dựa vào cửa xe.Gary đút tay phải vào túi quần và ngửa mặt nhìn lên,một làn khói trắng phiêu lãng bay lên từ điếu thuốc trên môi. Ji Hyo thở nhẹ,cô bước dần tới,đôi môi mấp máy đắng cay: _Anh! [........] " Thân tặng @melody1303 ! Cám ơn em đã ở bên au,động viên au trong suốt thời gian qua! Chúc em bước vào ngưỡng cửa mới của cuộc đời thật thành công nhé! Yêu em!!! (Chụt) " [X] KHI MANG TRUYỆN RA NGOÀI HOẶC ĐĂNG TẠI NƠI KHÁC XIN HÃY GHI ĐỦ NGUỒN TÁC GIẢ! > Tác giả:Thảo Sammy > Nguồn:Wattpad/thaosammy/Bên anh là định mệnh [monday couple] [longfic] [18+] > Trước khi mang truyện ra ngoài vui lòng nói trước với mình nha! ^^ * Thân!
Khế ước hào môn_phần 2_Cận Niên by DngQunhh
198 parts Complete Mature
Tác giả: Cận Niên Edit: Dương Quỳnh Phương phương CẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý! "Tần Mộc Ngữ, trên đời này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi" Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn. Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy? "Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc... Thượng Quan Hạo cười khẩy, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên. Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm... Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..." * Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống. Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt lãnh đạm. Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt. 4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng. "Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình. Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không phải là người, là ác ma." Cô muốn rời đi, nhưng lập tức bị hắn chặn lại. "T
You may also like
Slide 1 of 7
Khế ước hào môn_phần 1_Cận Niên cover
gặp gỡ tổng giám đốc tuyệt tình tàn khốc [ full ] cover
[NBN] Hằng Thương cover
Em đã nghe thấy chưa? cover
Bên anh là định mệnh [Monday Couple] [longfic] [18+] (chap 2) cover
[Full] Chồng Tôi Là Tên Đáng Ghét - Suga BTS/Yoongi |Fanfictiongirl/Longfic| cover
Khế ước hào môn_phần 2_Cận Niên cover

Khế ước hào môn_phần 1_Cận Niên

101 parts Complete

Tác giả: Cận Niên Edit: Dương Quỳnh CẤM SAO CHÉP TRUYỆN MÌNH EDIT DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC MÌNH ĐỒNG Ý! Truyện đã đăng đến chương 365 trong "Khế ước hào môn_phần 2" trên wattpad nha các bạn! "Tần Mộc Ngữ, trên thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với tôi" Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, cô bỏ trốn. Trốn chạy là gì? Là tôi yêu anh, yêu anh vô cùng... nhưng, vì sao lại tàn nhẫn với tôi như vậy? "Anh đừng động đến đứa bé... Nó là con của anh... Xin anh đừng động đến nó" Mộc Ngữ trong bóng đêm van xin, tuyệt vọng gào khóc... Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai cô, đầu gối dùng lực đá vào cái bụng đã hơi nhô lên của cô. Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm... Môi hắn chậm rãi tiến gần tai cô thủ thỉ: "Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết..." *** Nhớ 1 năm trước, lúc 18 tuổi, bước vào Tần gia, nhận được sủng ái từ trên trời rơi xuống. Hắn mang theo vầng sáng nhàn nhạt đi tới, dáng người cao ngất, vẻ mặt đạm mạc. Cô rơi vào tay giặc, chỉ vì một cái liếc mắt. 4 năm sau, cô như được sống lại, bỏ chạy đến một nơi xa xôi, cố gắng quên đi tình yêu ngày xưa đầy máu và nước mắt... Hắn xuất hiện ở đầu đường Manchester, liếc mắt sắc bén, ánh mắt chậm rãi dừng lại nhìn đứa bé đang được cô ôm ở trong lòng. "Mẹ, chú kia đang nhìn mẹ kìa" Cậu bé túm túm ngón tay của mẹ mình. Mộc Ngữ lòng tràn đầy tuyệt vọng, cười yếu ớt, nắm bàn tay nhỏ của con "Đó không