"Fukuzawa-dono, chỉ vài tiếng nữa thôi nhỉ." Mori cười khúc khích như cách gã hay phô bày cho độc vị cộng sự bấy lâu (sắp trở thành kẻ thù trên danh nghĩa) của mình.
Fukuzawa xoay đầu nhìn hắn, nắng bạt qua lớp kính mỏng, rơi vào trong đáy mắt ôn hòa của chàng thiếu niên trẻ thuở ấy. Gã thơ thẩn trong phút chốc, và thật kỳ lạ rằng Mori không mấy bất ngờ về phản ứng của bản thân khi có một con người rất đỗi nghiêm tú như vậy đứng trước mắt mình.
Ngài hỏi. "Về điều gì? Về Yokohama sau này, hay bản thân chúng ta rồi sẽ thế nào?" Giọng Fukuzawa vẫn trầm thấp dịu dàng, tựa như một phím piano quãng dưới mà gã bác sĩ hay nghe để rơi vào chiêm bao.
"À... Về anh. Về tôi. Về mọi thứ khi hai ta ở hai đầu chiến tuyến." Mori ngừng lại, nhát gừng. "Thực ra thì, Yukichi này, so với hoàn thành kế hoạch Ba Bên, tôi muốn đứng cạnh anh hơn."
Ngài không mấy ngạc nhiên khi Mori nói thế, bởi gã cộng sự của Fukuzawa luôn luôn vậy, như một con mèo hoang sẵn sàng nhào vào lòng người khác và để lại muôn vàn vết bẩn. Nhưng Fukuzawa lại không thấy phiền. Dẫu cho ngay sau đây vẫn cứ là một phần của cuộc nói chuyện (nhất thiết cần phải tàn nhẫn) của hai người.
"Khi chạng vạng đổ bóng, câu vĩnh biệt là điều có thể lường trước được, đặc biệt là với chúng ta."
ABO - Giữa XIX
Tuy là ABO nhưng au sẽ không nhắc nhiều đến vấn đề này, chỉ tập trung vào chuyện tình Nhật Tư với Trương Ngọc thôi. Tuy vậy vẫn đầy đủ tính chất của một bộ truyện chứa thể loại ABO, có thể sinh con.
GIỚI THIỆU:
Năm 1955, ở một thế giới mà beta chiếm phần lớn dân số, alpha và omega là hai giới tính hiếm nhất, có thể nói là hiếm đến tìm không ra. Dần dần giới tính thứ hai này dần bị lãng quên, chỉ có những người ăn học chuyên sâu mới hiểu được thuật ngữ ABO là gì, chính vì thế khi Trương Ngọc nhận ra Nhật Tư là bạn đời của mình, cậu nhanh chóng rước em về ngay kẻo trễ.