Tác giả: Đông Thi Nương.
Tình trạng bản gốc: Hoàn Thành ( 138 chương + 4 PN )
Tình trạng edit: ...Haha =))) Lết như rùa bò...
Văn án:
Phương Triều Chu xuyên vào một quyển đam mỹ tiểu thuyết không biết vai chính công là ai, trở thành vị nhị sư huynh cùng tên cùng họ trong tiểu thuyết.
Trong nguyên tác, Phương Triều Chu yêu tiểu sư đệ vai chính thụ đến phát cuồng, vì y chắn kiếm, vì y giết yêu thú, vì y loảng xoảng loảng xoảng đâm vào tường.
Mà hiện tại......
Phương Triều Chu: Thôi, tiểu sư đệ có quá nhiều người theo đuổi, ta vẫn là tắm rửa ngủ đi.
Bởi vì Phương Triều Chu từ bỏ theo đuổi tiểu sư đệ, mấy nam nhân khác thấy Phương Triều Chu có giác ngộ như vậy, sôi nổi cùng hắn làm bằng hữu, thường thường chia sẻ một chút bí mật nhỏ trong lòng.
Nam nhân 1: Lần trước ta đưa trích tiên thảo cho tiểu sư đệ, y đối ta nói cảm ơn.
Phương Triều Chu (làm mặt kinh ngạc): Kia tiểu sư đệ khẳng định thích ngươi a!
Nam nhân 2: Tiểu sư đệ lần trước cùng ta đi làm nhiệm vụ, còn bảo ta phải chú ý an toàn.
Phương Triều Chu (làm mặt chắc chắn): Chắc chắn y thích ngươi, không sai được.
Nam nhân 3: Lần trước đánh yêu thú y phục của tiểu sư đệ bị hư, ta đưa ngoại bào cho y mượn, nhưng y không muốn.
Phương Triều Chu (vuốt cằm): Khẳng định là bởi vì thích ngươi, cho nên quá thẹn thùng.
......
Lúc sau, tiểu sư đệ tìm tới cửa.
Tiểu sư đệ một mặt mỹ nhân lạnh lùng: Nhị sư huynh, có người mỗi ngày đều bịa đặt ta thích người khác, hắn có phải hay không thích ta?
Phương Triều Chu khụ hai tiếng: Tiểu sư đệ, có chuyện gì hảo hảo nói, tr
Đây là chuyện tự sáng tác.
Linh cảm đến đâu viết đến đó.
Mong mọi người ủng hộ 😉😉.
[ Tui rất hay sai chính tả, nên có gì mọi người đọc đỡ nha. Please 🙏🙏.]
Vốn là cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng thành. Cơ Vĩnh An cậu nghĩ cứ như vậy bên nhau là tốt nhất. Nhưng mà mọi thứ chỉ là phù du mà thôi. Những yêu thương đó, sự chiều chuộng đó, ánh mắt đó rồi sẽ không thuộc về cậu nữa. Không cam tâm cũng chẳng thay đổi được điều gì. Bởi vì... Cậu không phải nhân vật chính.
Cậu chỉ là một nhân vật không sống quá nửa quyển sách. Nhưng mà sau khi chết,Cơ Vĩnh An cậu trọng sinh rồi !
Nhưng trọng sinh để làm gì chứ, Cậu vốn đâu muốn sống. Trọng sinh lại để nhìn bọn họ ân ái nhìn một người xa lạ từng chút từng chút một chiếm lấy mọi thứ thuộc về cậu sao.
Ha !
Cậu chỉ muốn chấm dứt tất cả.