Story cover for Thanh xuân của tôi có cậu by thidiendangiu1510
Thanh xuân của tôi có cậu
  • WpView
    Reads 1,685
  • WpVote
    Votes 89
  • WpPart
    Parts 5
  • WpView
    Reads 1,685
  • WpVote
    Votes 89
  • WpPart
    Parts 5
Ongoing, First published Dec 16, 2020
Tình cảm có thể nói là thứ khó định hình nhất, và cũng là thứ khoa tả nhất. Vì nó có thể đẹp lung linh, mang màu sắc tựa ánh nắng sưởi ẩm một con tim lạnh lẽo, nhưng cũng có thể là một con dao vô định cứa từng nhát vào nơi sâu nhất trong tim
mỗi người. Vậy liệu với cậu, thứ tình yêu của tôi, là cái nào ? Không cần trả lời, nếu trả lời hãy nói điều tôi muốn nghe, là nói dối cũng được.......
All Rights Reserved
Sign up to add Thanh xuân của tôi có cậu to your library and receive updates
or
#2dammyhocduong
Content Guidelines
You may also like
57°B 144°T- Cậu ấy không biết. by hasongngu070305
37 parts Ongoing
"Cậu ấy không biết." "Sợ anh biết, sợ anh không biết muốn anh biết, lại muốn anh không biết." Tôi có một bí mật. Vào mùa hạ năm 17 tuổi, tôi đem lòng thích bạn cùng lớp của mình. Thật may vì cậu không biết tình cảm của tôi, nhưng cũng thật đau vì cậu không biết. Tôi âm thầm thích một người. "Có rất nhiều lần tôi từng mong cậu ấy nhìn về phía tôi dù chỉ là một chút." Từng cố gắng rất nhiều để đổi lại một ánh mắt của cậu ấy. Rất muốn cậu biết tôi đã nỗ lực như thế nào. "117 nhịp/phút" Trái tim của tôi như con nai nhỏ, chạy loạn xạ, mỗi khi bắt gặp ánh mắt của cậu. Rất muốn cậu nghe thấy được. 1016 ngày tôi thầm thích cậu. Từng ngày, từng tháng đều âm thầm nhớ nhung cậu đến thế. Rất muốn cậu ấy biết có một người luôn nhớ cậu ấy. Nhưng mà vốn dĩ, tình yêu của tôi dành cho cậu ấy là thứ tình cảm không có dũng khí. Sự nỗ lực của tôi chỉ mình tôi biết Hay âm thanh của trái tim cũng chỉ có mỗi mình tôi nghe thấy. Hay những ngày nhớ nhung cậu ấy cũng chỉ có mình tôi biết. "Cậu ấy không biết". Mãi mãi cậu ấy cũng không biết. Có một người luôn chờ đợi cơn mưa xuân ấy. Nhưng mà vỗn dĩ, cơn mưa xuân ấy mãi mãi chẳng đến. Cũng như thứ tình cảm này chỉ mãi mãi chìm trong mùa đông chứ không thể nảy mầm đợi đến xuân sang. Hàng ngàn câu hỏi nhưng chỉ có một đáp án. "Cậu ấy không biết."
[𝐓𝐀𝐄𝐊𝐎𝐎𝐊] - "ᴄʜɪ́ɴʜ ǫᴜᴏ̂́ᴄ, ᴇᴍ ɴɢᴏ̂́ᴄ ᴆᴇ̂́ɴ ᴠᴀ̣̂ʏ sᴀᴏ?" by YoungRinPark07
23 parts Complete
Có những mối tình bắt đầu bằng một ánh nhìn, một nụ cười, hay một lời tỏ tình vụng về giữa những rung động đầu đời. Nhưng cũng có những mối tình đã tồn tại từ rất lâu, từ khi cả hai còn chưa hiểu thế nào là yêu, chỉ biết rằng người kia luôn là một phần không thể thiếu trong thế giới của mình. Thái Hanh và Chính Quốc là như vậy. Họ lớn lên cùng nhau, bên nhau trong những ngày tháng bình yên nhất. Khi Chính Quốc vấp ngã, Thái Hanh luôn là người đầu tiên đưa tay ra. Khi Thái Hanh mệt mỏi với cuộc sống bộn bề, Chính Quốc là người duy nhất anh muốn tìm về. Giữa họ không cần những lời thề hẹn xa xôi, vì cả hai đều tin rằng chỉ cần có nhau là đủ. Nhưng tình yêu, đôi khi không đơn giản như vậy. Sinh nhật mười tám tuổi của Chính Quốc, một ngày đáng lẽ tràn đầy hạnh phúc, lại trở thành dấu chấm hết cho mối tình mà Thái Hanh đã từng nghĩ sẽ kéo dài mãi mãi. Cậu nói chia tay. Cậu nói, tình cảm của cậu dành cho anh không giống tình cảm anh dành cho cậu. Cậu nói, có lẽ ngay từ đầu, cậu đã không hiểu rõ trái tim mình. Những lời nói ấy như nhát dao cứa vào tim Thái Hanh, phá vỡ mọi niềm tin anh từng có về tình yêu của họ. Nhưng anh không biết rằng, phía sau mỗi câu chữ mà Chính Quốc thốt ra, là một trái tim đang rạn nứt không kém gì anh. Có những lời chia tay không phải vì hết yêu. Có những người buông tay không phải vì muốn từ bỏ. Vậy thì... giữa họ, là kết thúc thật sự, hay chỉ là khởi đầu của một nỗi đau khác?
Hướng Dương Dưới Sao by Bangaigiainhien
13 parts Ongoing
Tên truyện: Hướng dương dưới sao Tác giả: Bạng Ái Giai Nhiên Thể loại: Boy love CP chính: Phạm Hải Minh x Trần Hồ Dương, Khuynh hướng tự kỉ công x Dịu dàng ấm áp mỹ nhân thụ Văn án: Trời có sao, tình ta có người. Cọ đã phai sao họa nên hình Rượu đã cạn chẳng ngại chung ly Hồ Dương quan tâm Minh đã thành thói quen, tới mức chẳng nhận ra được đó là yêu chứ không phải tình thân. Minh hiểu bản thân yêu Hồ Dương nhưng lại không dám biểu lộ, anh sợ cậu bị khinh thường bởi thời đó chưa ai biết tới hay tiếp nhận mối quan hệ này. Cứ như vậy cả hai đều ôm trái tim đau đớn, tự lừa mình dối người mà lớn lên bên nhau. Hồ Dương dựa vào Minh nhìn lên trời cao nói: "Sau này khi chúng ta lớn, tớ chỉ hy vọng cậu sẽ cưới một người hiền dịu hiểu cậu, chúng ta vẫn là hàng xóm. Thỉnh thoảng có món gì ngon lại rủ nhau qua nhà ăn bữa cơm. Thật sự hạnh phúc. " Minh cảm nhận sức nặng bên vai, cơ thể ấm áp của Hồ Dương làm trái tim anh loạn nhịp nhưng từng lời nói lại như dội một gáo nước lạnh. Hai người bọn họ chỉ có thể dừng lại ở mối quan hệ như vậy hay sao? Lời tác giả: Nói chung là một cuốn văn đồng quê, đọc mùa hè cũng hợp lý đấy, mỗi ngày 1 chương he quý dị, khá cute, văn phong riêng của tôi nhá nên là đọc lúc đầu sẽ thấy hơi là lạ
Học cách yêu by ThTrangAnhNguyn
10 parts Complete
Tình yêu - lại là tình yêu. Tình yêu là cái gì chứ? Không phải nó chỉ mang lại khổ đau cho con người hay sao? Tại sao con người lại yêu? Tại sao lại vướng vào thứ rắc rối đó để rồi không tài nào gỡ ra nổi? Tôi không thích nó - nó từng làm tôi khổ, nó từng để lại những vết sẹo trong tim tôi - không phai mờ được. Nhưng tôi nào ngờ đâu: bản thân vẫn sẽ rung động trước một ai nữa. Tình yêu - một thứ cảm giác dai dẳng mà say đắm, ám ảnh mà cũng sâu sắc, cay đắng mà cũng ngọt ngào. Nó vừa thật đặc biệt vừa thật đáng sợ. Tôi ghét "yêu" hay nói đúng hơn là sợ "yêu". Tim tôi đã đóng băng trước mọi rung động, đã quá lâu. Tôi từng hứa với bản thân sẽ không bao giờ dính vào thứ cảm giác đó nữa. Nhưng nào đâu được... Bốn năm xa cách, không một chút liên lạc, lẽ nào thứ cảm xúc đấy vẫn có thể tồn tại trong tâm thức của cậu? Tôi không tin - nhưng nó là sự thật. Chúng ta đã lớn, đã trưởng thành - chúng ta đã khác. Vậy mà, ngày cậu quay về thứ duy nhất mà tôi không ngờ cậu sẽ nói nhất: "Tôi sẽ theo đuổi cậu đến ngày cậu yêu tôi hoặc yêu một ai khác thì mới thôi". Cậu vẫn chưa thay đổi nhiều nhỉ? Tôi có nên cố chấp mà bỏ lỡ một mối chân tình hay sẽ học cách yêu đây? Nhờ cậu cả vậy!
[ĐM ABO-H] Cưỡng Cầu by eviehouse
23 parts Complete Mature
Tác giả: Trúc Giản Ẩm Trà Khách Editor: evie (wattpad @eviehouse) Nguồn: Hải Đường + DuFengYu Số chương: 14 Thể loại: Hiện đại, ABO (AxO), chủ công, niên hạ, thụ theo đuổi công, H văn, HE. "Không có điều gì quan trọng hơn độ tương thích pheromone trong xã hội ABO, bao gồm cả tình cảm. Yêu một người thì sao? Độ phù hợp không cao, ở bên nhau chính là tự rước lấy phiền phức. Thẩm Tùy tự nhận mình không phải là người thích chuốc vạ vào thân, cho nên dù không có tình cảm thì hắn cũng đã sớm quyết định sẽ trải qua quãng đời còn lại cùng người bạn đời mà ông trời đã định sẵn cho mình - người có độ phù hợp với hắn cao tới 99%. Cho đến khi Cố Niệm Đường xuất hiện." Thụ hơn công 8 tuổi, vì tính cách tẻ nhạt và một chân tàn tật nên luôn tự ti cho rằng công không yêu mình, nghĩ mọi cách ép cưới rồi lại lo sợ một ngày công sẽ rời xa vì bạn đời định mệnh. Công lý trí, thận trọng, mọi điều thụ nghĩ là ép buộc thực chất đều là do công tự nguyện mới nên chuyện ツ NOTE - Công có hôn phu hờ trước khi gặp thụ. - Bản edit chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup. - Kiến thức tiếng Trung của editor còn hạn hẹp nên bản edit chỉ đảm bảo 70-80% độ chính xác từ bản gốc.
[ĐM hoàn] Yêu em dưới trời hoa tử đằng by Xiaolyn2010
58 parts Complete
YÊU EM DƯỚI TRỜI HOA TỬ ĐẰNG Tác giả: Phong Bình Phàm Wordpress editor: Rin (Kyumin Rin) Thể loại: Đam mỹ hiện đại, công sủng thụ, ấm áp có ngược tâm, HE Tình trạng: Đã hoàn thành Nhân vật:Diệp Thần, Bình An, Bách Vân,... "Một kẻ kiêu ngạo, lạnh lùng thờ ơ, giống như vô tâm, một người thì lúc nào cũng tươi cười, kỳ thực cũng là giấu đi sự hờ hững vốn có. Họ gặp nhau dưới một bầu trời hoa tử đằng, thu hút lẫn nhau từ lần đầu tiên, những xúc cảm đầu tiên của tình yêu, để rồi như thiêu thân mà sa vào nhau, làm nên một tình yêu tưởng chừng như không thể chia lìa... Rốt cuộc, vẫn là chưa đủ tin tưởng, hay là do quá yêu đối phương đến mức phải rời đi, hay là phải hy sinh quá nhiều... Thời gian làm bờ vai của anh càng trở nên cô đơn hơn, có người hỏi, anh hoàn hảo như vậy, cũng chưa động tâm với ai sao, anh nhàn nhạt cười như hoa tử đằng dịu dàng, hình như cậu ấy vẫn cố chấp như xưa, cố chấp nắm lấy trái tim tôi mà không chịu buông... "Nhưng em có biết không, tử đằng hoa chính là tình yêu bất diệt" Hoa Tử Đằng, đặt con tim vào một cuộc vui miệt mài, Liệu có sẵn lòng không hề huyên náo hay vẫn chưa thể quên đi những lời nói ủy mỵ khi xưa Người yêu cái đẹp nhất cũng là người khó quên nhất, bởi sau đó nó sẽ vương lại một hình bóng như mơ Người lãng mạn nhất cũng là người khó tỉnh lại nhất, không tin tưởng vào những ai vô tình" (Follow mình để đọc truyện an toàn❤️) (Vui lòng Không chuyển ver truyện)
You may also like
Slide 1 of 9
57°B 144°T- Cậu ấy không biết. cover
[𝐓𝐀𝐄𝐊𝐎𝐎𝐊] - "ᴄʜɪ́ɴʜ ǫᴜᴏ̂́ᴄ, ᴇᴍ ɴɢᴏ̂́ᴄ ᴆᴇ̂́ɴ ᴠᴀ̣̂ʏ sᴀᴏ?" cover
Hướng Dương Dưới Sao cover
Gả Cho Anh, Em Chỉ Là Tạm Thời? ( DuongHung - DomicMasterD ) cover
Love from the wind cover
[ABO] MỖI NGÀY ĐỀU MUỐN LY HÔN [ĐM-HOAN] cover
Học cách yêu cover
[ĐM ABO-H] Cưỡng Cầu cover
[ĐM hoàn] Yêu em dưới trời hoa tử đằng cover

57°B 144°T- Cậu ấy không biết.

37 parts Ongoing

"Cậu ấy không biết." "Sợ anh biết, sợ anh không biết muốn anh biết, lại muốn anh không biết." Tôi có một bí mật. Vào mùa hạ năm 17 tuổi, tôi đem lòng thích bạn cùng lớp của mình. Thật may vì cậu không biết tình cảm của tôi, nhưng cũng thật đau vì cậu không biết. Tôi âm thầm thích một người. "Có rất nhiều lần tôi từng mong cậu ấy nhìn về phía tôi dù chỉ là một chút." Từng cố gắng rất nhiều để đổi lại một ánh mắt của cậu ấy. Rất muốn cậu biết tôi đã nỗ lực như thế nào. "117 nhịp/phút" Trái tim của tôi như con nai nhỏ, chạy loạn xạ, mỗi khi bắt gặp ánh mắt của cậu. Rất muốn cậu nghe thấy được. 1016 ngày tôi thầm thích cậu. Từng ngày, từng tháng đều âm thầm nhớ nhung cậu đến thế. Rất muốn cậu ấy biết có một người luôn nhớ cậu ấy. Nhưng mà vốn dĩ, tình yêu của tôi dành cho cậu ấy là thứ tình cảm không có dũng khí. Sự nỗ lực của tôi chỉ mình tôi biết Hay âm thanh của trái tim cũng chỉ có mỗi mình tôi nghe thấy. Hay những ngày nhớ nhung cậu ấy cũng chỉ có mình tôi biết. "Cậu ấy không biết". Mãi mãi cậu ấy cũng không biết. Có một người luôn chờ đợi cơn mưa xuân ấy. Nhưng mà vỗn dĩ, cơn mưa xuân ấy mãi mãi chẳng đến. Cũng như thứ tình cảm này chỉ mãi mãi chìm trong mùa đông chứ không thể nảy mầm đợi đến xuân sang. Hàng ngàn câu hỏi nhưng chỉ có một đáp án. "Cậu ấy không biết."