Story cover for Phước Trời Ban - Thúy Diễm by thuydiem01
Phước Trời Ban - Thúy Diễm
  • WpView
    Reads 99
  • WpVote
    Votes 5
  • WpPart
    Parts 2
  • WpView
    Reads 99
  • WpVote
    Votes 5
  • WpPart
    Parts 2
Ongoing, First published Jan 23, 2021
"Nàng thân con gái sạch trong

Bị nhuốm dưới bùn, người đạp dưới chân.

Đời nàng ngỡ một từ an

Ngờ đâu hai chữ oan than nỗi lòng.

Thương nàng một kiếp long đong
 
Thương chàng một kiếp chờ mong mình nàng."

Đời cứ như giấc mộng thoáng qua, nhưng lại dai dẳng suốt một đời, đến lúc ngoảnh lại thì ước mộng thuở ban đầu liệu có còn vẹn nguyên?

----------

Góc khuyến cáo: đây là truyện do chính mình tự viết. Nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức!!
All Rights Reserved
Sign up to add Phước Trời Ban - Thúy Diễm to your library and receive updates
or
#959vietnam
Content Guidelines
You may also like
Mẫu nghi thiên hạ by Phuongg_Phuongg
30 parts Complete Mature
Tác giả:Doanh Doanh Thể loại:Ngôn Tình, Cổ Đại, Ngược Nguồn:Sàn Truyện Trạng thái: Full Số phận của nữ nhi nơi cổ đại thường không làm chủ được hạnh phúc của cuộc đời mình huống gì là nữ nhi chốn hoàng cung. Những nàng công chúa thường lại là vật phẩm đi cầu thân nối kết quan hệ giữa hai quốc gia để giữ vững hòa bình cho đất nước. Chính vì vậy lại đẩy cuộc đời nàng đến tấm bi kịch khi người nàng lấy lại là ca ca của người mình thương. Sai, có lẽ đã sai ngay từ giây phút hai ánh mắt chạm nhau. Sai, là khi mang danh phận mẫu nghi thiên hạ nhưng lại nặng tình với vị vương gia đó. - Chiêu Hy, nếu nàng muốn cả giang sơn này của trẫm, trẫm cũng không tiếc dâng tặng cho nàng, chỉ cần nàng cho trẫm một ánh nhìn thôi được không? - Hy Hy! Là ta phụ nàng, quên ta đi. - Vương gia ta mới là phu nhân của chàng, người bái đường thành thân cùng chàng là ta. Hơn nữa, hơn nữa nàng ta là nữ nhân của đệ đệ chàng sao chàng lại cố chấp như vậy? Doãn Khải ta hận chàng, hận chàng... nhưng ta cũng rất yêu chàng! - Bệ hạ ngài luôn nói rằng yêu ta thương ta, vậy người có từng nghĩ cho ta không. Người trách ta độc ác trong khi người đem ta ra tính toán... vậy lần này hãy để ta tính toán với người. ... Doãn Khải, kiếp này chàng nợ ta quá nhiều rồi, nhưng ta rất mệt không còn sức để tìm chàng để đòi nữa... Nếu có kiếp sau, nếu có kiếp sau chúng ta chỉ là một đôi phu phụ bình thường, chàng đi săn ta ở nhà dệt vải có được không... có được không...
[BHTT] [Tự Viết] TỰ ÁI TIỀN KIẾP by tieubinh_ykht
44 parts Complete Mature
Tác giả : Tiêu Bình Thể loại : Bách hợp, hiện đại, nữ cải nam trang, xuyên không, ngược... Giữa hồng trần loạn thế, một kẻ trở về kiếp trước kiếm người yêu, một người đi đến kiếp sau tìm yêu người. Dương Tử Lạc : Cho dù ta là nam tử hay nữ tử , lòng ta vẫn chỉ ái nàng, A Ngôn. Hứa Hạ Ngôn : Mặc cho người là nam tử hay nữ tử ta đều ghê tởm người. Kẻ truy người đuổi, kẻ chịu đựng người gây tổn thương. Cùng là nữ tử, có làm nên tình duyên. Dương Tử Lạc : Nguyện kiếp sau không cùng người day dưa, A Ngôn, kiếp sau ta không muốn nhìn thấy người. Hứa Hạ Ngôn : Cho dù kiếp sau hay kiếp sau nữa, ngàn kiếp người cũng không tránh thoát được ta. Người nắm kẻ buông, Người day dưa kẻ tránh né. Duyên phận đã sắp đặt, hay chúng ta định đoạt. "Dương Tử Lạc, nguyện kiếp sau, Hứa Hạ Ngôn ta chỉ có thể làm thê tử của người. Mà người chỉ có thể làm phu quân một mình ta." Thế nhân tiếu tơ hồng khó đoạn Hồng trần loạn tình kiếp trái ngang Mộng chẳng màng nhân thường biến đổi Hẹn lai sinh tiếp nối tiền duyên Chấp niệm từ ái tình lưu lạc Cơn gió tàn đánh vỡ tầng mây Nắm tay nàng cả đời phiêu bạt Kề bên đến đầu bạc tóc sương ! Nhân vật chính : Dương Tử Lạc ; Hứa Hạ Ngôn. Phối hợp diễn : Dương Hạ Linh, Dương Tử Đình, Lâm Mẫn Doanh, Hứa Phong, Triệu Tĩnh Như, Dương Tư Hàm, Tô Lam, Hàn Sĩ Kiệt... Truyện này ta chỉ viết chơi thôi, vì ta không giỏi về viết truyện, các vị bằng hữu nếu thích thì (y) a... Đa tạ các vị.
Hạc đầu đình by tientrinhtulactrieu
28 parts Ongoing
Tên truyện: Hạc đầu đình Tác giả: Tiền Trình Tự Lạc Triêu Thể loại: Truyện dài, tình trai Giới thiệu: Một chàng trai sinh ra trong nhà nông dân nghèo, một cậu ấm xuất thân nơi nhà quan giàu có. Hai con người với hai thân phận giàu nghèo cách biệt tưởng chừng cả đời chẳng liên quan gì đến nhau, ấy thế lại bởi một lần phủ đệ tuyển người theo hầu cậu ấm mà vô tình gặp mặt, để rồi đủ thứ chuyện vui buồn yêu giận cũng từ đó mà ra. Phải chăng là do cái duyên cái số đã định sẵn, chỉ chờ đến đúng thời điểm là nó tự vồ lấy nhau? Nhưng, cái duyên số ấy sẽ đi về đâu khi những quan niệm khắt khe đến cay nghiệt luôn chực chờ chặt đứt nó? "Hai thằng con trai ở với nhau thì con cái nối dõi tông đường phải làm thế nào? Hay là mày đành lòng nhìn cả hai lúc chết không có người chống gậy? Cho dù mày đành lòng đi chăng nữa nhưng bất hiếu hữu tam vô hậu vi đại nhà mày rồi cả nhà cậu cả nữa, ai chấp nhận chuyện này?" "Nhà quyền thế giàu có đều coi trọng môn đăng hộ đối, người ta phải cưới gả với nhà nào giàu có ngang ngửa với người ta, chứ kiếp tôi tớ xuất thân dân đen nghèo kiết xác như chúng ta chẳng có cửa đâu." "Chữ Tình chữ Hiếu chữ nào cũng nặng, nặng đến mức khiến tao với Hạc không thở nổi. Nhưng bọn tao không thoát được hai chữ này, cũng chẳng thể cắn răng giữ chữ này mà bỏ chữ kia." "Tâm của ta chỉ hướng về một nơi duy nhất là trời cao, ngày đêm ta khao khát được vươn cánh bay về nơi ấy. Nhưng, ta chỉ là một con hạc bị trói ở mái đình mà thôi!" --- Artist: Đông Chí
[BHTT] [Edit] Thần Nịch - Cửu Cửu Bài Cảm Mạo Linh by Callmenhinhoi
117 parts Ongoing
Độ dài: 157 chương và 5 phiên ngoại. Nhân vật chính: Tạ Mịch x Tống Liên [Tuyệt đối thần phục, vĩnh viễn không lối thoát.] [Song trọng sinh × Song nữ chủ × Bệnh kiều × Cường thủ hào đoạt.] Đây là năm thứ ba kể từ khi Tống Liên được dưỡng trong phủ công chúa. Cả kinh thành đều biết công chúa vô cùng sủng ái nàng, hết thảy những gì tốt đẹp nhất đều muốn gom hết về trước mặt nàng. Nhưng chỉ có Tống Liên mới rõ, trong lòng nàng lại căm hận người kia đến tận xương tủy. Khi mở mắt ra lần nữa, nàng nhận ra mình đã trở về thời điểm sáu năm trước. Kiếp này, nàng nhất định phải thoát khỏi vận mệnh đời trước. Nhất định phải cắt đứt toàn bộ mối dây ràng buộc với nàng kia... Thế nhưng, chưa kịp lên kế hoạch để thoát khỏi số mệnh kia thì ở một nơi nào đó. Nàng bị người kia dồn ép vào góc tường, bên tai là giọng nói mềm mại: "...Tỷ tỷ, nàng tưởng rằng trốn được là xong sao?" Kết cục từng biết, nàng vẫn muốn thay đổi. Nhưng từng người từng người vẫn lần lượt chết đi ngay trước mắt nàng. Giữa biển máu, có một đôi tay siết chặt nàng vào trong lòng, phía sau là giọng nói dịu dàng mà lạnh buốt: "A Liên, bọn họ chết còn chưa hết tội. Bên cạnh nàng chỉ cần có ta là đủ rồi."
Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh by lutichAnh
15 parts Ongoing
Hẳn cảm giác đi bên lề của một tập thể không ai muốn tự mình phải cảm nhận. Nó không chỉ là sự cô đơn mà còn là sự đe dọa, lắng lo về nhiều thứ. Đôi lúc không thể tránh khỏi trở thành một kẻ đi bên lề, do không hợp sở thích, quan điểm thì không sao, nhưng nếu do cách biệt về mặt văn hóa - xã hội? Thủy trong câu chuyện này là một người như thế. Thanh không rõ là một người bạn, một đứa phản diện hay kẻ bội phản, Thanh dẫn dắt Thủy vào mối quan hệ đan xen phức tạp của một xã hội thu nhỏ. Ở đó, Thủy dấn bước vào thế giới người ta nói chuyện với nhau, người ta làm bạn. Có lẽ là điều Thủy mong muốn hoặc là điều phải suy nghĩ lại. Trích dẫn: Trong tôi ngồn ngộn những câu hỏi về tình yêu? Cần lắm phải làm cho ra lẽ những băn khoăn trong lòng mình chứ. Tôi cũng đang đứng trước một ngưỡng cửa, nơi tôi bước vào sẽ làm thay đổi toàn bộ con người tinh thần của mình, hoặc không. Dẫu không thể biết tường tận kết quả, người ta chuẩn bị trước cho những điều có khả năng giáp mặt vẫn hơn chứ? Đôi khi tôi mong chờ, đôi khi cũng gạt phăng nguồn ngọn làm trái tim tôi rừng rực, đập loạn nhịp: cảm giác được yêu. Nhưng đứng trước cây cầu treo dẫn đến một bến bờ sương bao phủ chỉ còn thấy thấp thoáng những cảnh vật không báo hiệu trước cho điều gì, tôi hoang mang rồi lại thấy lòng se sắt. Đến cuối cùng, hoá ra độc chỉ là sự do dự của bản thân, còn đúng sai thế nào cũng chỉ là ảo ảnh của con người lòng mang kỳ vọng với thế giới. Chúng vẫn chảy xiết như những dòng Cửu Long đổ về lòng biển mẹ,
[HungAn][QuanghungMasterDxNegav]Ánh Sao Mờ by minhgaubong
8 parts Ongoing
Có những mối duyên, mờ nhòe như ánh sao cuối trời - không đủ sáng để soi đường, nhưng đủ lâu để người ta không thể nào quên. Cậu đến vào một ngày trời trong. Gió lùa qua kẽ lá. Ánh nắng rơi xuống mái tóc ai như từng giọt ký ức chạm vào ngực trái. Chỉ là một cái nhìn. Nhưng lồng ngực chợt thắt lại như đã đánh rơi ai đó ở một kiếp rất xa. Có người sinh ra để nhớ, dù chẳng còn điều gì để giữ. Có người hiện hữu để rồi biến mất - như sao, như gió, như giấc mơ vừa chớm đã tan. Thế giới này không đủ níu giữ một linh hồn sinh ra từ hoài niệm và kí ức An mờ dần, từng chút một - như ánh sao mờ trên bầu trời trước bình minh An không phải là người của thế giới này. Cậu là ký ức dang dở của chính Hùng Một linh hồn quay lại để hoàn tất một lời yêu chưa kịp nói. Thứ tình cảm xuất phát từ một tiếng vọng của một kiếp người Và khi ký ức gọi tên, liệu người có quay đầu? Ánh Sao Mờ là bản tình ca dịu dàng của thanh xuân, đan giữa thực tại và mộng tưởng, giữa những điều chưa kịp nói và những vệt sáng vẫn âm thầm cháy trong tim người ở lại. Một chút dịu dàng. Một chút tiếc nuối. Và một lần chạm nhẹ vào vết thương mang hình dáng một người ta thương Mãi mãi và vô tận
You may also like
Slide 1 of 8
Mẫu nghi thiên hạ cover
[BHTT] [Tự Viết] TỰ ÁI TIỀN KIẾP cover
Hạc đầu đình cover
[BHTT] [Edit] Thần Nịch - Cửu Cửu Bài Cảm Mạo Linh cover
Ước Gì Được Yêu - Lữ Tịch Anh cover
[HOÀN] NƠI CUỐI CON ĐƯỜNG - MÔN CẤM TẠP cover
[Huấn Văn] Đừng chạy nữa...chị vợ của anh! cover
[HungAn][QuanghungMasterDxNegav]Ánh Sao Mờ cover

Mẫu nghi thiên hạ

30 parts Complete Mature

Tác giả:Doanh Doanh Thể loại:Ngôn Tình, Cổ Đại, Ngược Nguồn:Sàn Truyện Trạng thái: Full Số phận của nữ nhi nơi cổ đại thường không làm chủ được hạnh phúc của cuộc đời mình huống gì là nữ nhi chốn hoàng cung. Những nàng công chúa thường lại là vật phẩm đi cầu thân nối kết quan hệ giữa hai quốc gia để giữ vững hòa bình cho đất nước. Chính vì vậy lại đẩy cuộc đời nàng đến tấm bi kịch khi người nàng lấy lại là ca ca của người mình thương. Sai, có lẽ đã sai ngay từ giây phút hai ánh mắt chạm nhau. Sai, là khi mang danh phận mẫu nghi thiên hạ nhưng lại nặng tình với vị vương gia đó. - Chiêu Hy, nếu nàng muốn cả giang sơn này của trẫm, trẫm cũng không tiếc dâng tặng cho nàng, chỉ cần nàng cho trẫm một ánh nhìn thôi được không? - Hy Hy! Là ta phụ nàng, quên ta đi. - Vương gia ta mới là phu nhân của chàng, người bái đường thành thân cùng chàng là ta. Hơn nữa, hơn nữa nàng ta là nữ nhân của đệ đệ chàng sao chàng lại cố chấp như vậy? Doãn Khải ta hận chàng, hận chàng... nhưng ta cũng rất yêu chàng! - Bệ hạ ngài luôn nói rằng yêu ta thương ta, vậy người có từng nghĩ cho ta không. Người trách ta độc ác trong khi người đem ta ra tính toán... vậy lần này hãy để ta tính toán với người. ... Doãn Khải, kiếp này chàng nợ ta quá nhiều rồi, nhưng ta rất mệt không còn sức để tìm chàng để đòi nữa... Nếu có kiếp sau, nếu có kiếp sau chúng ta chỉ là một đôi phu phụ bình thường, chàng đi săn ta ở nhà dệt vải có được không... có được không...