Story cover for BẠO PHONG CHÂU VŨ - SANGRIA by vutuyetquan
BẠO PHONG CHÂU VŨ - SANGRIA
  • WpView
    Reads 779
  • WpVote
    Votes 110
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 779
  • WpVote
    Votes 110
  • WpPart
    Parts 1
Ongoing, First published Jun 18, 2021
"Chào buổi tối, vị khách của tôi." Daniel cong môi cười đáp lại "Đúng là một bất ngờ cực lớn khi nhìn thấy em."

"Bất ngờ sao?" Lưu Vũ bật cười "Nhưng anh từng nói anh sẽ đợi tôi quay lại, và anh chắc chắn rằng tôi sẽ quay lại."

"Tôi đã nói vậy." Daniel nhún vai ra chiều bất đắc dĩ "Nhưng tôi không biết khi nào em sẽ quay lại. Tôi đã chuẩn bị tinh thần để tương tư em đến tận năm tôi 80 hoặc 100 tuổi, nghiêm trọng hơn thì biết đâu khi tôi sắp chết già, tôi vẫn chưa thể gặp lại em."

Lưu Vũ phì cười "Anh vẫn dẻo miệng như ngày đầu gặp mặt."

Daniel nghiêng đầu "Còn em vẫn đẹp như ngày đầu gặp mặt."

Bartender x Mỹ nam, niên thượng công, hoàn.
All Rights Reserved
Sign up to add BẠO PHONG CHÂU VŨ - SANGRIA to your library and receive updates
or
#87bfzy
Content Guidelines
You may also like
[NGUYÊN CHÂU LUẬT] Thất Niên Đẳng Nhĩ by BornToBeLoved314
6 parts Complete
"Nếu cứ nhớ mãi về một người, thì sẽ có ngày gặp lại. Thế nên không cần phải nuối tiếc những điều đã qua, cũng đừng cưỡng cầu điều gì cả, tất cả những người đến rồi đi, đều có nơi chốn được định trước. Cứ đi tiếp, con đường phía trước còn dài, đêm xuống thì đã có đèn, người một lòng nhớ về nhau kiểu gì cũng có ngày gặp lại. Chỉ khi trong tim ta không còn thương nhớ, lúc đó sợi dây kết nối mới thật sự bị đứt." Cre: Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần. Đối với tôi mà nói, vô tình gặp lại phải đợi mười phần duyên phận. Nhưng để chắc chắn có thể gặp nhau, chín phần vẫn dựa vào lòng người. ________ Nhiều năm sau nhìn cô cháu gái suốt ngày dán mắt vào màn hình điện thoại, xuân cười e thẹn đông lại đỏ mắt, tôi hỏi "cháu có bạn trai rồi à?" Cô bé nói "không bà ạ, cháu chỉ đang dõi mắt theo một vì sao xa xôi". Lúc đó tôi sẽ nhớ các cậu của bây giờ. Trong những năm tháng này, ngoài Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên, điều khiến tôi hoài niệm nhất là những người cùng tôi ngước mắt nhìn lên bầu trời. Họ biết lý do tôi cười, họ hiểu vì sao tôi rơi nước mắt. Dù chúng ta rất nhanh thôi sẽ chẳng còn liên lạc, nhưng "ngó sen dẫu đứt vẫn còn vương tơ". Tơ sen còn có thể dệt nên hồi ức. Các cậu có tin không, trong khoảnh khắc này, tôi trân quý từng phút giây ở bên các cậu. Tôi viết câu chuyện này để dành tặng những cô gái của tôi. Dù sau này vô tình hay hữu ý đọc được những dòng này, hy vọng tôi vẫn còn nhớ được chúng ta của bây giờ yêu họ biết bao nhiêu.
mưu sát hoàng hôn | bkpp by rookiesie
60 parts Complete
tác giả gốc: Chiết Châu văn án: "Vào một ngày nọ khi Lâm Y Khải mười lăm tuổi, lớp phó văn thể mỹ yêu cầu mỗi người làm một tờ báo tường đơn giản, chủ đề là "Hướng tới tương lai". Lâm Y Khải không làm, cậu thấy nó hoàn toàn vô nghĩa. Có lẽ đây chính là quả báo, cuộc sống của cậu trở nên thảm hại đến mức cậu của tuổi mười lăm không thể nào tưởng tượng được. Vào một ngày nọ khi Lâm Y Khải hai mươi lăm tuổi, cậu lướt thấy một bài đăng nói rằng nếu không chia sẻ lại thì sẽ gặp xui xẻo. Lâm Y Khải không chia sẻ, cậu không bao giờ đếm xỉa đến những thứ mê tín dị đoan như vậy. Có lẽ cũng là quả báo, không lâu sau cậu gặp vận đen, gặp phải người mà cậu không muốn gặp nhất. Rủi thay, bây giờ người ta sống rất tốt. ... - Xin lỗi anh. - Gì cơ? - Rất nhiều chuyện lúc trước... Có phải tôi vẫn chưa nói được câu xin lỗi tử tế nào với anh không? - Lúc nhận nhầm WeChat của tôi là người khác cậu đã nói rồi, cậu nói hối hận vì đã trêu chọc tôi. - Vậy à? Thỉnh thoảng tôi cũng có lương tâm nhỉ. - Cậu nói thật chứ? - Thật. Lúc nãy khi chú rể mời rượu đã chúc anh sau này có thể sống thật hạnh phúc, bươn chải ngần ấy năm, cũng nên có người chăm sóc anh thật chu đáo. Tôi cũng thật lòng mong là như vậy. Đèn xe phía trước sáng lên, luồng sáng ập tới đột ngột khiến Lâm Y Khải vô thức nhắm mắt lại. Cậu không thể nhìn thấy biểu cảm của Mã Quần Diệu, chỉ nghe thấy sau một hồi làm thinh, anh dùng một giọng điệu mà cậu không thể phân tích được để nói: - Được, cảm ơn cậu.
[Đạo mộ/ Hắc Hoa] Vẽ địa thành lao by tieuhoahoa111
127 parts Complete
(1) Giải Vũ Thần đã từng chuẩn bị tâm lý. Trong quãng đời dài đằng đẵng của Hắc Hạt Tử, chính mình chỉ là một kẻ qua đường. Quá khứ của hắn, cậu không hề góp mặt. Tương lai của hắn, cậu cũng không thể đặt chân đến. Giải Vũ Thần biết, đến một ngày nào đó, khi mộ phần của mình khô cỏ hoang vu, có lẽ Hắc Hạt Tử cũng sẽ quên mất cậu. Nhưng Giải Vũ Thần không ngờ, ngày ấy lại đến nhanh như vậy. Họ chưa từng cãi nhau, chưa từng tranh chấp, thậm chí chưa từng nói lời từ biệt. Vậy mà cái ngày ấy vẫn cứ thế lặng lẽ kéo đến, đột ngột đến nỗi khiến cậu không kịp trở tay. ⸻ (2) "Những gì tôi có thể làm cho cậu, chỉ đến thế này thôi." Hắc Hạt Tử nắm lấy bàn tay đang vươn tới dây kéo quần mình, khẽ lắc đầu, cười nhẹ: "Tôi cứ nghĩ cả đời này mình sẽ không vì ai mà để tâm đến mức này. Nhưng xem ra, tôi sai rồi." "Chỉ là không có đời sống tình dục thôi mà, có gì to tát đâu. Gia đây chẳng ngại gì cả." Từ nay về sau, cậu là đôi mắt của tôi. Mà tôi, sẽ là đôi chân của cậu. ⸻ (3) Tình yêu tuy quý, tự do lại càng đáng giá, Nhưng nếu là vì cậu... Thì cả hai, tôi đều cam lòng vứt bỏ!
You may also like
Slide 1 of 10
[BFZY] Điểm khởi đầu cover
【暴风周宇 • BFZY】- 𝘽𝙖𝙙  & 𝘽𝙖𝙙 cover
[NGUYÊN CHÂU LUẬT] Thất Niên Đẳng Nhĩ cover
[Bạo Phong Châu Vũ] Đợi cover
mưu sát hoàng hôn | bkpp cover
[Đạo mộ/ Hắc Hoa] Vẽ địa thành lao cover
[Bạo Phong Châu Vũ] Hoa Tâm cover
| Hyunmin | - không làm gì với đằng ấy cả cover
[HOÀN][BFZY] Tôi thế mà lại là phú nhị đại cover
... cover

[BFZY] Điểm khởi đầu

17 parts Complete

Thể loại: Gương vỡ lại lành, HE... Tóm tắt: Sau khi chia tay Châu Kha Vũ xuất ngoại du học. Lưu Vũ thì vẫn như trước, tiếp tục cuộc sống bình thường, theo đuổi một chuyên ngành buồn tẻ chẳng chút thú vị. Thời gian lặng lẽ bước sang năm thứ tư, Lưu Vũ chuyển nhà, dứt khoát buông bỏ quá khứ.. Thế nhưng có ai nói cho cậu biết tại sao người bạn cùng nhà lại không giống ảnh chụp một chút nào? Hình như.. người này còn là người yêu cũ của cậu!!! Là Châu Kha Vũ năm đó đã đá cậu vèo một cái để bay sang trời Tây. ... "Tôi hối hận!! Tôi muốn chuyển nhà!!!" "Muộn rồi, heo con~" 'v'