[AruAni - QT] Room - miyanofun
  • Reads 1,743
  • Votes 232
  • Parts 19
  • Reads 1,743
  • Votes 232
  • Parts 19
Complete, First published Jun 24, 2021
Mature
* Bản tác phẩm giả thiết bắt nguồn từ BL mỡ bò 《 Room no9 》, một phức tạp bản không làm tình liền không ra được gian phòng giả thiết

*Geek Armin × Bad Girl Annie

* Mặc dù là mỹ cao giả thiết, nhưng hoàn toàn không phải luyến ái hài kịch, có quá khích SM miêu tả
All Rights Reserved
Sign up to add [AruAni - QT] Room - miyanofun to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
markhyuck; when dawn comes again by sfrkinbad
11 parts Complete
Minhyung nói với tôi: "Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau." Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy. Tôi cười. "Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời. "Đừng yêu em." Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi. Buông lơi anh, bỏ mặc mình.
[ĐM] Sau khi mỹ nhân bị lưu luyến si mê trở về by MLamDu
25 parts Ongoing
Tác giả: Đào Sinh Pi. Tình trạng bản gốc: Đã xong chính truyện. Thể loại: Đam mỹ, 1v1, hắc hoá điên phê biến thái chiếm hữu cao NPC công x mềm mại ngốc nghếch tiểu mỹ nhân thụ, tình hữu độc chung, vô hạn lưu, hệ thống, ngọt văn, xuyên nhanh, chủ thụ, HE. Editor: MLamDu. Giới thiệu Bởi vì Sở Mộ nhận nhầm đối tượng cứu rỗi trong game, không chỉ dẫn đến thế giới trò chơi bị sụp đổ, còn để những Boss mà cậu nhận nhầm kia... đều cố chấp mê đắm cậu. Rơi vào đường cùng, Sở Mộ chỉ có thể lựa chọn tạo danh tính mới và bắt đầu lại. 【Phó bản một】 Sở Mộ là nhân ngư dưới đáy biển, làn da trắng nõn, bề ngoài yếu đuối nhát gan, khơi dậy lòng chiếm hữu của con người. Một ngày nọ cậu ngoài ý muốn cứu được Tần Trầm cha mẹ đều mất, nản lòng thoái chí đến mức tự sát. Nhưng Tần Trầm chẳng những không cảm ơn cậu, ngược lại dùng cặp mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm cậu một cách gắt gao. Ánh mắt Tần Trầm nhìn cậu, tựa như người sắp chết tìm thấy hy vọng sống, cực đoan, cố chấp, tràn ngập khát vọng u ám... Lúc ấy Sở Mộ lầm tưởng Tần Trầm là nhân vật chính mà cậu muốn cứu, không nghĩ tới kết quả là cậu nhận nhầm người. Về sau, chờ cậu quay lại trò chơi, trong lúc hỗn loạn cậu cứu được một thanh niên rơi xuống biển. Nhưng Sở Mộ lại thấy thanh niên đưa lưng về phía mình mở mắt ra, xoay người ôm Sở Mộ thật chặt, ý cười nham hiểm hung ác, đáy mắt vẫn ẩn chứa sự điên cuồng giống như trước. [...] (Bởi vì mô tả bị giới hạn số từ, mời vào phần giới thiệu để đọc đầy đ
You may also like
Slide 1 of 9
markhyuck; when dawn comes again cover
[Thô Tục/Cao H/Ngoại Tình] Hệ Thống Tiểu Tam (H+++) cover
( NP /Song / Caoh ) Xuyên Nhanh : Bé Đáng Thương  Bị Các Lão Đại Quyển Dưỡng  cover
[ĐM] TIỂU KIỀU THÊ - VÂN GIAN cover
[AOV] [Murad X Tulen] Đường Về Nhà có Người Theo cover
Ai Nói Wibu Không Thể Kết Hôn [ĐM-HOÀN] cover
[ĐM] Sau khi mỹ nhân bị lưu luyến si mê trở về cover
[Fanfic EXO] [Chanyeol x Fangirl] Tôi Hiểu Bạn Hiểu cover
[Thành&Giang] Tôi Thương Em cover

markhyuck; when dawn comes again

11 parts Complete

Minhyung nói với tôi: "Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau." Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy. Tôi cười. "Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời. "Đừng yêu em." Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi. Buông lơi anh, bỏ mặc mình.