Tên truyện: Tiểu Hành Tinh
Tác giả: Vi Phong Kỷ Hứa
Thể loại: Đam mỹ, gương vỡ lại lành, hào môn, giới giải trí, điềm văn, ABO
Trans: Tiêu Vân
Văn án:
Hứa Đường Chu mất trí nhớ rồi, cậu cứ luôn mơ thấy một giấc mơ làm người ta đỏ mặt tía tai, Alpha cậu không quen trong giấc mơ đó A nhũn cả chân.
Có một ngày cậu nhìn thấy Alpha trong giấc mơ trên TV, hóa ra đối phương là một đại minh tinh siêu cấp tên là Lăng Triệt.
Không lâu sau cậu debut luôn, người quản lí nói là muốn tìm người dẫn dắt cậu.
Sau khi gặp Lăng Triệt.
Hứa Đường Chu mặt lạnh: "Ồ."
Thoại nội tâm Hứa Đường Chu: AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA Tui được
Bốn năm trước, Omega của Lăng Triệt biến mất sau một đêm, chia tay triệt để với hắn.
Bốn năm sau, Lăng Triệt đã là Thiên Vương giới âm nhạc, gặp được người mà công ty muốn trói CP với hắn trong party.
Người mới đó tên là Hứa Đường Chu.
Người quản lí trên mặt mang theo nụ cười: "Chu Chu nhà tôi nhìn thì là mỹ nhân lạnh lùng, thật ra thì trong máu cực kì đơn thuần."
Lăng Triệt cười lạnh: "Muốn tôi dẫn dắt cậu ta à? Đợi kiếp sau đi."
Tới đó, mỹ nhân lạnh lùng trong máu cực kì đơn thuần xuất hiện trước cửa phòng Lăng Triệt.
Cậu tắm rửa sạch sạch sẽ sẽ, trên người chỉ khoác một cái áo tắm cổ áo mở rộng lỏng lỏng lẻo lẻo.
Ngày hôm sau, CP ngọt nhất của giới giải trí trong lịch sử bắt đầu hoạt động.
○ Gương vỡ lại lành, mỗi ngày đều muốn đẩy nam thần xuống cả trăm lần.
○ Định luật "vả mặt", ngựa tốt không ăn cỏ đã bỏ qua... Má, tôi ngược chính bản thân tôi.
○ Song khiết, đều
Đây là chuyện tự sáng tác.
Linh cảm đến đâu viết đến đó.
Mong mọi người ủng hộ 😉😉.
[ Tui rất hay sai chính tả, nên có gì mọi người đọc đỡ nha. Please 🙏🙏.]
Vốn là cùng nhau lớn lên, cùng nhau trưởng thành. Cơ Vĩnh An cậu nghĩ cứ như vậy bên nhau là tốt nhất. Nhưng mà mọi thứ chỉ là phù du mà thôi. Những yêu thương đó, sự chiều chuộng đó, ánh mắt đó rồi sẽ không thuộc về cậu nữa. Không cam tâm cũng chẳng thay đổi được điều gì. Bởi vì... Cậu không phải nhân vật chính.
Cậu chỉ là một nhân vật không sống quá nửa quyển sách. Nhưng mà sau khi chết,Cơ Vĩnh An cậu trọng sinh rồi !
Nhưng trọng sinh để làm gì chứ, Cậu vốn đâu muốn sống. Trọng sinh lại để nhìn bọn họ ân ái nhìn một người xa lạ từng chút từng chút một chiếm lấy mọi thứ thuộc về cậu sao.
Ha !
Cậu chỉ muốn chấm dứt tất cả.