Story cover for Hồi ký của một chàng trai by linhyan
Hồi ký của một chàng trai
  • WpView
    Reads 2
  • WpVote
    Votes 0
  • WpPart
    Parts 1
  • WpView
    Reads 2
  • WpVote
    Votes 0
  • WpPart
    Parts 1
Ongoing, First published Sep 25, 2021
tui viết, nhá? truyện này thì viết theo góc nhìn của bạn nam thẳng sắt thép làm người ta chết tâm, xong rồi qua một thời mới biết mình bỏ lỡ cái gì, bỏ lỡ một thời, chính là bỏ lỡ một đời.

......

người ta, theo đuổi tôi thật lâu thật lâu, tôi không cảm giác gì, liên tục từ chối cậu ta, cho đến một ngày, cậu ta không còn ở đây nữa, tôi bỗng nhận ra, mình yêu cậu ta mất rồi.

nhưng mà hiện tại, cậu ta chẳng còn cảm giác gì với tôi nữa, dù tôi có theo đuổi lại, cậu ta cũng từ chối tôi thật lâu, thật nhiều.

tim cậu ta... chết rồi. 

tim tôi...cũng chết rồi.

chết khi thấy cậu ta cười với người khác, nhưng nhìn tôi lại là vô cảm.

chết khi thấy wechat ngày trước cậu ta luôn nhắn tin hằng ngày, nay lại một màu đen, đã bị xoá rồi.

chết khi mà thấy... bạn thân tôi, là người nắm tay cậu ấy vào lễ đường.

chết khi mà cậu ta... cười vui vẻ trao nhẫn cưới với bạn thân tôi...

tôi hối hận rồi, tôi muốn yêu cậu ta, thương cậu ta, muốn bảo vệ cậu ta khỏi đau đớn, tuyệt vọng. Nhưng tôi lại quên một điều, chính tôi là người gây thương tổn cho cậu ấy.

từ năm 16 tuổi, cậu ấy theo đuổi tôi cho đến năm 23 tuổi.

từ năm 23 tuổi, tôi theo đuổi cậu ấy đến năm 60 tuổi. 

Nhưng cậu ta... yêu người khác rồi.
All Rights Reserved
Table of contents

1 part

Sign up to add Hồi ký của một chàng trai to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[ Đam mỹ ] Tự Ái Nhi Phi by hycongcong22
31 parts Complete
Thể loại : Hiện đại, một chút huyền huyễn, có ngược, hồn ma thụ x trước tra sau si tình công, hạnh phúc viên mãn. __________________________________ Tình cảm của cậu từ đó tới giờ vẫn là đoạn tình cảm đơn phương. Đã mười năm rồi, mười năm đứng trước mặt đối phương, cậu nói thương anh nhưng đến ngay cả một ánh nhìn mà anh cũng không nhìn cậu. Cậu vẫn cho rằng bọn họ còn đủ thời gian, đã tiêu hao hết mười năm rồi lại tiêu hao nữa, cũng gần giống như cả đời người. - Anh biết đối phương chấp niệm quá sâu, cái gọi là buông tay căn bản là trò cười. Mà đến khi người kia cuối cùng đã buông tay rồi, tự do đã lâu, khi được giải thoát lại không cảm thấy ngọt ngào. Đợi cho đến một ngày anh chợt cảnh tỉnh rằng người nọ đã thật sự buông tay thì hối tiếc cũng không kịp nữa. Một đao nhẹ nhàng, trong lòng đã từng có độ ấm nóng rực nay rốt cuộc biến thành sự lạnh lẽo vĩnh viễn không chạm đến. Chỉ muốn hèn mọn nói ra một tiếng xin lỗi nhưng tất cả đều không làm được. Một khoảng cách xa nhất thế giới, là tôi đứng trước mặt em mà không biết rằng mình yêu em. Hiện tại khoảng cách này xa cực độ, là khoảng cách giữa sự sống và cái chết. Thời khắc phát hiện tôi yêu em thì mọi thứ đã không thể vãn hồi được nữa. Nếu như lại để cho tôi có cơ hội được ôm em thật chặt, sẽ còn phải giẫm vào vết xe đổ kia nữa không?
Học cách yêu by ThTrangAnhNguyn
10 parts Complete
Tình yêu - lại là tình yêu. Tình yêu là cái gì chứ? Không phải nó chỉ mang lại khổ đau cho con người hay sao? Tại sao con người lại yêu? Tại sao lại vướng vào thứ rắc rối đó để rồi không tài nào gỡ ra nổi? Tôi không thích nó - nó từng làm tôi khổ, nó từng để lại những vết sẹo trong tim tôi - không phai mờ được. Nhưng tôi nào ngờ đâu: bản thân vẫn sẽ rung động trước một ai nữa. Tình yêu - một thứ cảm giác dai dẳng mà say đắm, ám ảnh mà cũng sâu sắc, cay đắng mà cũng ngọt ngào. Nó vừa thật đặc biệt vừa thật đáng sợ. Tôi ghét "yêu" hay nói đúng hơn là sợ "yêu". Tim tôi đã đóng băng trước mọi rung động, đã quá lâu. Tôi từng hứa với bản thân sẽ không bao giờ dính vào thứ cảm giác đó nữa. Nhưng nào đâu được... Bốn năm xa cách, không một chút liên lạc, lẽ nào thứ cảm xúc đấy vẫn có thể tồn tại trong tâm thức của cậu? Tôi không tin - nhưng nó là sự thật. Chúng ta đã lớn, đã trưởng thành - chúng ta đã khác. Vậy mà, ngày cậu quay về thứ duy nhất mà tôi không ngờ cậu sẽ nói nhất: "Tôi sẽ theo đuổi cậu đến ngày cậu yêu tôi hoặc yêu một ai khác thì mới thôi". Cậu vẫn chưa thay đổi nhiều nhỉ? Tôi có nên cố chấp mà bỏ lỡ một mối chân tình hay sẽ học cách yêu đây? Nhờ cậu cả vậy!
Một Đời Bên Anh | Jeon Jungkook [H] by minhha20041995
66 parts Ongoing
Tác giả: Minh Hà. Thể loại: hiện đại, ngược. Truyện đang trong quá trình sáng tác, không có lịch đăng cụ thể mọi người cân nhắc khi nhảy hố. Cảnh báo: Nam chính không phải rau sạch, chống chỉ định mấy bạn trái tim mong manh nha. Lần đầu gặp anh, em đã nảy sinh một cảm giác rất lạ, nhưng vì là trẻ con nên nào biết đó là loại tình cảm gì. Ngày qua ngày tương tư trong lòng càng lớn, em âm thầm thích âm thầm yêu anh. Em yêu anh ngày càng sâu đậm nhưng anh cứ mãi hờ hững đến khi anh biết em có tình cảm với anh thì anh lại ghét em như kẻ thù. Sau này khi lớn hơn, em đã loại bỏ anh ra khỏi cuộc sống của mình và còn ghét anh như anh đã từng ghét em. Khi chúng ta trưởng thành, anh quay lại muốn cưới em cho bằng được. Rồi lại một lần nữa anh chiếm trọn trái tim em và một lần nữa anh xé nát trái tim em, xé nát tình cảm của chúng ta.... Một nữa em lại khóc vì anh, một lần nữa em lại đau vì anh.... Có bao giờ anh đặt mình vào vị trí của em chưa?..... Anh nói anh thương em nhưng năm lần bảy lượt anh làm em đau khổ....anh ác lắm Jeon Jungkook..... Điều em hối hận nhất trong đời đó là yêu anh.... Kiếp sau đừng gặp lại nhau, đau đớn một đời là quá đủ rồi....
Cậu ấy chết vào mùa hè chúng tôi yêu nhau nồng cháy by Miu17_05
12 parts Complete Mature
Tác giả: Đàm Diểu* Edit: Soo | Beta: Tạ Du Artist: Sean Xiao Độ dài: 9 chương + 3 ngoại truyện Nguồn raw: Trường Bội Nguồn bản edit: Butterfly (letthebutterflyfly.wordpress.com) "Cậu ấy rất thích dựa vào người tôi đọc sách, thích lén nắm tay tôi trong giờ học, thích dùng chung tai nghe nghe nhạc với tôi trong tiết tự học buổi tối. Cậu ấy cũng thích chụp bóng hình bọn tôi đứng chung một chỗ, khi hai đứa kề vai nhau dưới ráng chiều hoàng hôn." "Chúng tôi gặp gỡ nhau vào năm 15 tuổi, yêu nhau khi mới 16, 17 tuổi đứng hôn nhau nơi góc đường đầu hẻm, làm tình lần đầu lúc tròn 18. Vào năm 19 tuổi, chúng tôi đã hứa hẹn với nhau rằng sau này sẽ tới New Zealand để kết hôn. Đến năm 22 tuổi, cái chết đã chia cắt chúng tôi âm dương cách biệt mãi mãi." - Sương tuyết rơi đầy trên mái đầu của tôi và Kỳ Gia, trong khoảnh khắc đó, cứ như thể bọn tôi đã bạc đầu cùng nhau thật. Hai người rất yêu nhau, không hiểu lầm, không máu chó, ra đi ngoài ý muốn, ngôi thứ nhất. - Ngày đó Trần Đình Huyên hỏi tôi rằng, vì sao tôi chẳng thể quên được Kỳ Gia. Tôi đáp, trong hai mươi năm thanh xuân ngây ngô vô lo vô nghĩ, tôi đã đi cùng cậu ấy năm năm. Nếu đến Kỳ Gia mà tôi cũng có thể quên thì rốt cuộc cả cuộc đời này của tôi còn ý nghĩa gì nữa chứ. - "Thật ra muốn thoát khỏi thì vẫn được đấy, chỉ là tôi không muốn mà thôi." Tôi muốn... Ừm, trông giữ mùa hè của bọn tôi cả đời. _______ Tóm tắt trong một câu: Anh rất muốn, rất muốn đi cùng em cho đến khi bạc đầu.
You may also like
Slide 1 of 10
[ Đam mỹ ] Tự Ái Nhi Phi cover
[BTS]{VKook}[Trọng Sinh] Just Love You cover
Học cách yêu cover
Em yêu anh, nhưng em đã già rồi.  (我爱你  可我已老去) cover
|| Vkook / Chuyển Ver || Tỉnh Mộng cover
SAY CÙNG ANH (JHOPE's Fic) cover
Một Đời Bên Anh | Jeon Jungkook [H] cover
Cậu ấy chết vào mùa hè chúng tôi yêu nhau nồng cháy cover
[VKOOK] [KOOKV] [ĐM- 18+] BLACK HEART cover
[ Seulrene ] Thanh xuân của em dành cho chị  cover

[ Đam mỹ ] Tự Ái Nhi Phi

31 parts Complete

Thể loại : Hiện đại, một chút huyền huyễn, có ngược, hồn ma thụ x trước tra sau si tình công, hạnh phúc viên mãn. __________________________________ Tình cảm của cậu từ đó tới giờ vẫn là đoạn tình cảm đơn phương. Đã mười năm rồi, mười năm đứng trước mặt đối phương, cậu nói thương anh nhưng đến ngay cả một ánh nhìn mà anh cũng không nhìn cậu. Cậu vẫn cho rằng bọn họ còn đủ thời gian, đã tiêu hao hết mười năm rồi lại tiêu hao nữa, cũng gần giống như cả đời người. - Anh biết đối phương chấp niệm quá sâu, cái gọi là buông tay căn bản là trò cười. Mà đến khi người kia cuối cùng đã buông tay rồi, tự do đã lâu, khi được giải thoát lại không cảm thấy ngọt ngào. Đợi cho đến một ngày anh chợt cảnh tỉnh rằng người nọ đã thật sự buông tay thì hối tiếc cũng không kịp nữa. Một đao nhẹ nhàng, trong lòng đã từng có độ ấm nóng rực nay rốt cuộc biến thành sự lạnh lẽo vĩnh viễn không chạm đến. Chỉ muốn hèn mọn nói ra một tiếng xin lỗi nhưng tất cả đều không làm được. Một khoảng cách xa nhất thế giới, là tôi đứng trước mặt em mà không biết rằng mình yêu em. Hiện tại khoảng cách này xa cực độ, là khoảng cách giữa sự sống và cái chết. Thời khắc phát hiện tôi yêu em thì mọi thứ đã không thể vãn hồi được nữa. Nếu như lại để cho tôi có cơ hội được ôm em thật chặt, sẽ còn phải giẫm vào vết xe đổ kia nữa không?