Chỉ là một nơi để tớ thử sức văn chương của bản thân, mỗi chap sẽ là một câu chuyện riêng biệt và char khác nhau ý
còn dưới đây là văn phong của tớ :
" Xin lỗi vì làm mày thất vọng, nhưng con át của tao là ở đây "
Hắn ta chĩa súng nào ngay thái dương của em, cái động tác quen thuộc mà gã đã từng làm cả trăm lần trước đó, không chút thương xót, ấy mà bây giờ khi điều đó được thực hiện trên người em, gã lại thấy trái tim gã như bị bóp nghẹn, làm ơn hãy để em ấy bình an.
Gã nguyện thay em chịu tất cả những đau đớn đó, đôi tay gã đã vấy máu, quá dơ bẩn để gã được cứu rỗi, nhưng rồi bằng một cách nào đó, em bước vào thế giới của gã, từng bước từng bước soi sáng tương lai của gã, gã không tưởng tượng được nếu một ngày gã không còn em, liệu gã sẽ lại phải rơi vào u tối một lần nữa sao ? Sẽ không còn ai có thể cứu rỗi gã nữa. "
Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa gặp nhau gặp nhau lần đầu khi họ 13 tuổi.
Khi Vương Sở Khâm nhìn "quả dưa" thấp bé trước mặt, thoạt nhìn cậu ta tưởng đó là một bé trai, nhưng kết quả anh lại được bảo gọi đứa nhóc tomboy này là "mei mei".
Cô bé khác xa những bé gái mà cậu ta từng gặp. Những cô bé khác đều đều có bím tóc, mặc váy hoa sặc sỡ, còn cô ấy thì sao? Cắt tóc gần giống cậu ta, thậm chí cách ăn mặc cũng giống.
Lần gặp mặt đầu tiên, Vương Sở Khâm 13 tuổi không phục, từ chối gọi Tôn Dĩnh Sa là em gái. Cậu ta nghĩ gọi là em trai thì hợp lý hơn. Kết quả là ăn ngay một cú tát từ ba mình, cuối cùng cũng phải khuất phục.
Từ đó trở đi, Vương Sở Khâm trở thành anh trai của Tôn Dĩnh Sa.