Story cover for [NGUYÊN CHÂU LUẬT] Thất Niên Đẳng Nhĩ by BornToBeLoved314
[NGUYÊN CHÂU LUẬT] Thất Niên Đẳng Nhĩ
  • WpView
    Reads 1,860
  • WpVote
    Votes 144
  • WpPart
    Parts 6
  • WpView
    Reads 1,860
  • WpVote
    Votes 144
  • WpPart
    Parts 6
Complete, First published Oct 09, 2021
"Nếu cứ nhớ mãi về một người, thì sẽ có ngày gặp lại.
Thế nên không cần phải nuối tiếc những điều đã qua, cũng đừng cưỡng cầu điều gì cả, tất cả những người đến rồi đi, đều có nơi chốn được định trước. Cứ đi tiếp, con đường phía trước còn dài, đêm xuống thì đã có đèn, người một lòng nhớ về nhau kiểu gì cũng có ngày gặp lại. Chỉ khi trong tim ta không còn thương nhớ, lúc đó sợi dây kết nối mới thật sự bị đứt."
Cre: Tôi có một chén rượu, có thể xoa dịu hồng trần.

Đối với tôi mà nói, vô tình gặp lại phải đợi mười phần duyên phận. Nhưng để  chắc chắn có thể gặp nhau, chín phần vẫn dựa vào lòng người. 
________

Nhiều năm sau nhìn cô cháu gái suốt ngày dán mắt vào màn hình điện thoại, xuân cười e thẹn đông lại đỏ mắt, tôi hỏi "cháu có bạn trai rồi à?" Cô bé nói "không bà ạ, cháu chỉ đang dõi mắt theo một vì sao xa xôi". Lúc đó tôi sẽ nhớ các cậu của bây giờ.

Trong những năm tháng này, ngoài Châu Kha Vũ và Trương Gia Nguyên, điều khiến tôi hoài niệm nhất là những người cùng tôi ngước mắt nhìn lên bầu trời. Họ biết lý do tôi cười, họ hiểu vì sao tôi rơi nước mắt. 

Dù chúng ta rất nhanh thôi sẽ chẳng còn liên lạc, nhưng "ngó sen dẫu đứt vẫn còn vương tơ". Tơ sen còn có thể dệt nên hồi ức. Các cậu có tin không, trong khoảnh khắc này, tôi trân quý từng phút giây ở bên các cậu.

Tôi viết câu chuyện này để dành tặng những cô gái của tôi. Dù sau này vô tình hay hữu ý đọc được những dòng này, hy vọng tôi vẫn còn nhớ được chúng ta của bây giờ yêu họ biết bao nhiêu.
All Rights Reserved
Sign up to add [NGUYÊN CHÂU LUẬT] Thất Niên Đẳng Nhĩ to your library and receive updates
or
#104nguyênchâuluật
Content Guidelines
You may also like
[FuruAzu/AmuAzu]Hoa Hướng Dương by Seaborgg_218
6 parts Ongoing Mature
Otp của tôi-thuyền của tôi bạn không thích?vui lòng rời đi èn không đục thuyền tôi:v. Cái bìa tôi lượm ở đâu đấy trên Pin:D Tôi là Seaborg hoặc Mơ-Mercy *** "Cô biết không?Cô là ánh mặt trời của tôi" "Này-đừng nói mấy lời gây hiểu nhầm thế chứ?" "Thật tình, tôi biết cô ngốc rồi nhưng không ngờ ngốc đến mức đó.Tôi yêu cô, chuyện rõ như ban ngày mà" *** "Cảm ơn người đã đến với tôi và ở lại.Tôi thề tôi sẽ luôn bảo về người bẳng cả tính mạng của mình,thề sẽ chết vì người.Thề sẽ mãi hướng về người" "Cảm ơn người đã để tôi ở lại bên người.Tôi thề rằng cho dù sau lớp mặt nạ ấy người có là ai đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ yêu người" Dưới những chiếc đèn lồng màu sắc sặc sỡ đang lung linh tỏa sáng, có một nam một nữ đang đứng cùng nhau dưới cơn mưa nhỏ của mùa đông.Ánh trăng và cả bầu trời đêm làm chứng cho tình cảm của họ. *** "Nếu tình cảm của cô là thật, ta xin phép được đón nhận một cách trọn vẹn nhất.Nếu tình cảm của cô là giả thì ý định của ta vẫn như ban đầu.Nếu cô yêu ta chỉ để lợi dụng, thì ý định của ta vẫn không thay đổi" "Tôi biết anh có rất nhiều bí mật giấu tôi.Không cần nói đâu.Tôi tôn trọng điều đó và tôi sẽ chờ đến lúc anh đủ tin tưởng tôi để nói.Cho dù anh có giấu tôi cả đời cũng không sao đâu." *** Hoa Hướng Dương hướng về mặt trời . Nhưng khi bông Hướng Dương héo đi lần này nó không hướng về phía mặt trời nữa,mặt trời hướng về phía nó.
mưu sát hoàng hôn | bkpp by rookiesie
60 parts Complete
tác giả gốc: Chiết Châu văn án: "Vào một ngày nọ khi Lâm Y Khải mười lăm tuổi, lớp phó văn thể mỹ yêu cầu mỗi người làm một tờ báo tường đơn giản, chủ đề là "Hướng tới tương lai". Lâm Y Khải không làm, cậu thấy nó hoàn toàn vô nghĩa. Có lẽ đây chính là quả báo, cuộc sống của cậu trở nên thảm hại đến mức cậu của tuổi mười lăm không thể nào tưởng tượng được. Vào một ngày nọ khi Lâm Y Khải hai mươi lăm tuổi, cậu lướt thấy một bài đăng nói rằng nếu không chia sẻ lại thì sẽ gặp xui xẻo. Lâm Y Khải không chia sẻ, cậu không bao giờ đếm xỉa đến những thứ mê tín dị đoan như vậy. Có lẽ cũng là quả báo, không lâu sau cậu gặp vận đen, gặp phải người mà cậu không muốn gặp nhất. Rủi thay, bây giờ người ta sống rất tốt. ... - Xin lỗi anh. - Gì cơ? - Rất nhiều chuyện lúc trước... Có phải tôi vẫn chưa nói được câu xin lỗi tử tế nào với anh không? - Lúc nhận nhầm WeChat của tôi là người khác cậu đã nói rồi, cậu nói hối hận vì đã trêu chọc tôi. - Vậy à? Thỉnh thoảng tôi cũng có lương tâm nhỉ. - Cậu nói thật chứ? - Thật. Lúc nãy khi chú rể mời rượu đã chúc anh sau này có thể sống thật hạnh phúc, bươn chải ngần ấy năm, cũng nên có người chăm sóc anh thật chu đáo. Tôi cũng thật lòng mong là như vậy. Đèn xe phía trước sáng lên, luồng sáng ập tới đột ngột khiến Lâm Y Khải vô thức nhắm mắt lại. Cậu không thể nhìn thấy biểu cảm của Mã Quần Diệu, chỉ nghe thấy sau một hồi làm thinh, anh dùng một giọng điệu mà cậu không thể phân tích được để nói: - Được, cảm ơn cậu.
[BHTT - Done] Dường Như Dì Đã Nói Yêu Tôi | Thỏ Con by gaasunoo
55 parts Complete
Thế giới này không thiếu cảnh đoàn tụ sum vầy, người yêu ta, ta yêu người, tình yêu khắc sâu vào tâm khảm, chỉ là tự an ủi mình vậy thôi. Ấy mà, tình yêu không thể đơm hoa, chỉ có thể ùa tàn nhưng không đành lòng tàn lụi. Bản chất của sinh mệnh chính là kháng cự dòng chảy thời gian, tuổi tác chung quy cũng chỉ là chuyện thuộc thế giới vật chất, người càng già càng quên đi tuổi tác. Cho dù có già đi, thanh xuân không còn nữa, tôi vẫn luôn cho là nội tâm sẽ bất diệt, như thể vẫn còn sống vào thời gian ấy. Trương Mậu Uyên, cô của Trương Ái Linh, chờ đợi hơn nửa thế kỷ, rốt cuộc được làm vợ người mình yêu, đó là một chuyện tình bất hủ. Chờ đợi, cần có kiên nhẫn và dũng khí, càng cần có thời cơ. Phải, chúng ta không thiếu kiên nhẫn và dũng khí, nhưng lại thiếu đi thời cơ. Tôi sẵn sàng chờ người năm mươi năm, nhưng năm mươi năm sau, người ở nơi nào? Dù vậy, có lẽ người sẽ nói: Xem như chấm dứt, xin hãy quên đi. Vậy phần đợi chờ kia, chỉ như cát bụi bay đi, tan thành mây khói nơi chín tầng mây. Vậy nên, chờ đợi, có thể nói, tình yêu không tàn lụi mà mãi bất diệt trong tâm hồn, như vậy, tôi không cần thời cơ, cũng không cần bất cứ ai đáp lại, kể cả người. Tôi trở thành nữ tu, bao vây chặt chẽ chính mình, chỉ vì chờ đợi tình yêu thiêng liêng kia; có lẽ, sa đọa thành kỹ nữ, trong vô số lần ham muốn dục vọng và trong những lúc thở dốc để kiếm tìm, mãi đến lúc mất đi cảm giác, chỉ vì muốn xác minh, ta yêu người, chỉ có người, mãi mãi, trời đất nghiêng ng
(Đồng Nhân Đạo Mộ Bút Kí) Vĩnh Tịch Song Linh by Franwoids1710
8 parts Ongoing
-"Ngươi là ai?" -"Ta là... Trương Khởi Linh!" -"Nói dối. Tiểu Ca mới là Trương Khởi Linh." Tiểu Ca... của ta... ⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕•⁕• Hơi thở nhẹ như sương, ký ức hỗn độn như khói. Nhưng cái tên ấy, tên của người yêu, vẫn như một nhành hoa khô được ép giữa nghìn tầng kỷ niệm, không bao giờ tàn phai. Điều tiếc nuối nhất trên đời này, hơn cả sinh ly tử biệt, phải chăng chính là... chúng ta vẫn yêu nhau tha thiết nhưng lại buộc phải rời xa nhau? Là khi ký ức đã biến mất nhưng tình yêu vẫn mãi còn đó. Thì ra đây chính là... cái giá của sự bất tử. Thế gian người người truy cầu vĩnh hằng. Nhưng mấy ai hiểu được, sự tàn nhẫn của thời gian đây? -"Sống bất tử là một điều rất khổ sở." Từng mảnh ký ức vụn vặt vội ghép, cũng chẳng thể vẽ lại lên chuyện tình đôi ta. Lạc nhau trong hư vô, tìm nhau trong vô vọng. Nhưng mà... Ký ức có thể phai mờ, song cảm giác yêu thương vĩnh viễn khắc sâu trong xương tủy. Chỉ cần người thương xuất hiện, liền có thể dễ đàng dánh thức nó. -"Bất luận như thế nào, người đều là người mà ta yêu nhất trên đời." -"Là ánh sáng rực rỡ duy nhất trong tầng tầng lớp lớp ký ức mà ta đã lãng quên."
Cậu ấy chết vào mùa hè chúng tôi yêu nhau nồng cháy by Miu17_05
12 parts Complete Mature
Tác giả: Đàm Diểu* Edit: Soo | Beta: Tạ Du Artist: Sean Xiao Độ dài: 9 chương + 3 ngoại truyện Nguồn raw: Trường Bội Nguồn bản edit: Butterfly (letthebutterflyfly.wordpress.com) "Cậu ấy rất thích dựa vào người tôi đọc sách, thích lén nắm tay tôi trong giờ học, thích dùng chung tai nghe nghe nhạc với tôi trong tiết tự học buổi tối. Cậu ấy cũng thích chụp bóng hình bọn tôi đứng chung một chỗ, khi hai đứa kề vai nhau dưới ráng chiều hoàng hôn." "Chúng tôi gặp gỡ nhau vào năm 15 tuổi, yêu nhau khi mới 16, 17 tuổi đứng hôn nhau nơi góc đường đầu hẻm, làm tình lần đầu lúc tròn 18. Vào năm 19 tuổi, chúng tôi đã hứa hẹn với nhau rằng sau này sẽ tới New Zealand để kết hôn. Đến năm 22 tuổi, cái chết đã chia cắt chúng tôi âm dương cách biệt mãi mãi." - Sương tuyết rơi đầy trên mái đầu của tôi và Kỳ Gia, trong khoảnh khắc đó, cứ như thể bọn tôi đã bạc đầu cùng nhau thật. Hai người rất yêu nhau, không hiểu lầm, không máu chó, ra đi ngoài ý muốn, ngôi thứ nhất. - Ngày đó Trần Đình Huyên hỏi tôi rằng, vì sao tôi chẳng thể quên được Kỳ Gia. Tôi đáp, trong hai mươi năm thanh xuân ngây ngô vô lo vô nghĩ, tôi đã đi cùng cậu ấy năm năm. Nếu đến Kỳ Gia mà tôi cũng có thể quên thì rốt cuộc cả cuộc đời này của tôi còn ý nghĩa gì nữa chứ. - "Thật ra muốn thoát khỏi thì vẫn được đấy, chỉ là tôi không muốn mà thôi." Tôi muốn... Ừm, trông giữ mùa hè của bọn tôi cả đời. _______ Tóm tắt trong một câu: Anh rất muốn, rất muốn đi cùng em cho đến khi bạc đầu.
Nếu như đó là anh by Lazzy_cat
31 parts Complete
Có quá nhiều câu hỏi trong cuộc sống này khi em mới chỉ chạm chân bước ra thế giới phía trước. Và vì có quá nhiều câu hỏi dành cho thế gian này, nên em mãi không dám chạy về phía anh. Tình yêu, tham vọng, hạnh phúc, chúng ta chẳng thể đạt được những thứ đó cùng một lúc. Khi để mất thứ này, khi phải bỏ lại thứ kia... Có bao giờ anh từng có ý nghĩ sẽ bỏ em lại giữa cuộc đời này, giữa mênh mông lạc lối...rồi khi quay lại anh thốt lên rằng anh đã mất em rồi. Có bao giờ anh từng muốn sống trọn đời bên em mà không quan tâm đến chuyện thắng thua được mất...để rồi nhận ra rằng cuộc đời này anh luôn cần những giây phút bình yên. Có bao giờ anh từng thấy đau lòng khi em rơi nước mắt ..nhưng rồi lại phủ nhận rằng đó chỉ là sự thương xót tầm thường đối với một người chẳng mấy quan trọng của cuộc đời anh. Chưa bao giờ em dám với tay tới những vì sao, vì sợ rằng chúng sẽ rơi xuống mà vỡ nát như những mảnh thủy tinh. Chưa bao giờ em dám tin tình yêu làm nên những điều không thể, vì sự hi sinh quá nhiều khiến trái tim em trở nên mục ruỗm. Nhưng... Em vẫn cứ nhặt lên những mảnh vỡ dù bàn tay mình bị cứ nát. Em vẫn cứ mơ tưởng viển vông về những khoảng khắc ngọt ngào say nồng chất rượu. Em vẫn cứ mải miết đặt niềm tin, mải miết yêu, mải miết chờ đợi... Em vẫn cứ thất vọng, yêu thương rồi lại thất vọng. Em vẫn chẳng thể từ bỏ được bất cứ thứ gì.... Nếu như...đó là anh. ( Phần II của Chỉ cần anh chờ là em sẽ tới)
365 Ngày Hôn Nhân - Từ Chương 251-304 & Chương 363-Hoàn by tranhuynhle
6 parts Complete
Mục đích lưu lại để đọc. Thanks Vì mình chưa thấy ai đăng đầy đủ và còn thiếu 1 số chương. Nên mình bổ sung cho trọn bộ 😊 Tác giả: Guai Wu Tên khác: Khóa trụ tim em Thể loại: hiện đại, thanh mai trúc mã, cưới trước yêu sau, sắc, ngược. Tóm tắt: Lãnh Tử Tình, 25 tuổi, trong mắt người khác là một cô gái trầm mặc ít lời, không chí tiến thủ, cũng là một nhà văn được yêu thích trên mạng. Lôi Tuấn Vũ, 33 tuổi, giám đốc tập đoàn Kiêu Dương. Hai người từ nhỏ đã ấn định hôn ước, vì yêu cầu bức thiết của hai bên cha mẹ liền đồng ý kết hôn. Nhưng không ai biết, ở trước hôn kỳ, hai người nhất trí lập hợp đồng hôn nhân, chỉ có 365 ngày, ước định rất đơn giản, cấp đôi bên đầy đủ tự do... Kết hôn không lâu, hắn đã vi phạm hợp đồng, cưỡng ép cô... Nhưng lớn tiếng thổ lộ ra, lại là tên người phụ nữ khác... Tuyệt vọng xoẹt qua đáy mắt, cô cười lạnh đóng gói hành lý, rời nhà trốn đi! Đều nói "hồng nhan bạc mệnh", cô chẳng phải hồng nhan, sao cũng giống trong tiểu thuyết bị mất trí nhớ? "Anh là ai?" Sự sợ hãi tràn dâng trong lòng, người trước mặt này, cô chưa bao giờ gặp qua. Đáy mắt người đàn ông xẹt qua một tia sáng, nâng cằm cô lên: "Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là, tôi là người đàn ông của em!" Sau khi khôi phục lại trí nhớ, cô trong lòng thầm chửi hắn trăm ngàn lần! Anh là người đàn ông của tôi?! Đúng mới là lạ! Lại đóng gói hành lý một lần nữa, cùng nắm tay người đàn ông khác, bỏ trốn! Nhìn những đoạn miêu tả mấy màn mây mưa thất thường trong tiểu thuyết của cô, con ngư
You may also like
Slide 1 of 9
[FuruAzu/AmuAzu]Hoa Hướng Dương cover
YZL • Chờ anh cover
mưu sát hoàng hôn | bkpp cover
[BHTT - Done] Dường Như Dì Đã Nói Yêu Tôi | Thỏ Con cover
(Đồng Nhân Đạo Mộ Bút Kí) Vĩnh Tịch Song Linh cover
Cậu ấy chết vào mùa hè chúng tôi yêu nhau nồng cháy cover
Nếu như đó là anh cover
365 Ngày Hôn Nhân - Từ Chương 251-304 & Chương 363-Hoàn cover
SAY CÙNG ANH (JHOPE's Fic) cover

[FuruAzu/AmuAzu]Hoa Hướng Dương

6 parts Ongoing Mature

Otp của tôi-thuyền của tôi bạn không thích?vui lòng rời đi èn không đục thuyền tôi:v. Cái bìa tôi lượm ở đâu đấy trên Pin:D Tôi là Seaborg hoặc Mơ-Mercy *** "Cô biết không?Cô là ánh mặt trời của tôi" "Này-đừng nói mấy lời gây hiểu nhầm thế chứ?" "Thật tình, tôi biết cô ngốc rồi nhưng không ngờ ngốc đến mức đó.Tôi yêu cô, chuyện rõ như ban ngày mà" *** "Cảm ơn người đã đến với tôi và ở lại.Tôi thề tôi sẽ luôn bảo về người bẳng cả tính mạng của mình,thề sẽ chết vì người.Thề sẽ mãi hướng về người" "Cảm ơn người đã để tôi ở lại bên người.Tôi thề rằng cho dù sau lớp mặt nạ ấy người có là ai đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ yêu người" Dưới những chiếc đèn lồng màu sắc sặc sỡ đang lung linh tỏa sáng, có một nam một nữ đang đứng cùng nhau dưới cơn mưa nhỏ của mùa đông.Ánh trăng và cả bầu trời đêm làm chứng cho tình cảm của họ. *** "Nếu tình cảm của cô là thật, ta xin phép được đón nhận một cách trọn vẹn nhất.Nếu tình cảm của cô là giả thì ý định của ta vẫn như ban đầu.Nếu cô yêu ta chỉ để lợi dụng, thì ý định của ta vẫn không thay đổi" "Tôi biết anh có rất nhiều bí mật giấu tôi.Không cần nói đâu.Tôi tôn trọng điều đó và tôi sẽ chờ đến lúc anh đủ tin tưởng tôi để nói.Cho dù anh có giấu tôi cả đời cũng không sao đâu." *** Hoa Hướng Dương hướng về mặt trời . Nhưng khi bông Hướng Dương héo đi lần này nó không hướng về phía mặt trời nữa,mặt trời hướng về phía nó.