• Tác giả: Tilyha
• Lưu ý! Truyện là sản phẩm tưởng tượng của người viết, vui lòng không gán ghép lên người thật, mọi tình tiết trong truyện đều là hư cấu
• Văn án:
"Thành kiến, thị phi, tất cả khiến cho con người ta cảm thấy nghẹt thở. Lời nói, ác ý bào mòn vẻ dương quang thiếu niên ấy. Phản kháng, đối đầu, cuối cùng cũng phải quỳ xuống xin tha. Nhưng mà...Ai cầu xin ai? Ai buông tha cho ai?"
"Lạnh, lạnh thấu xương. Sợ, sợ hãi phải đối mặt. Sức cùng lực kiệt, mềm nhũn, mờ nhạt dần...mất hút."
"Thiện là gì? Ác là gì? Ai đúng? Ai sai? Thế giới trong đôi mắt mỹ lệ phù phiếm thế nhưng sự thật vốn tàn nhẫn hơn nhiều. Giống như những câu chuyện cổ tích gối đầu giường vậy. Nếu như chiếc giày vừa chân tại sao lại rơi ra? Hoàng tử thật lòng yêu Lọ Lem vậy thì lý do người quên đi dáng vẻ, quên đi cả gương mặt xinh đẹp của cô ấy là gì đây? Dùng danh nghĩa yêu thương để bao biện cho những hành vi vô nhân tính, biến thái của mình, thử hỏi thứ tình cảm đó xuất phát từ trong trái tim hay là từ sự mù quáng đến mức làm mất tôn nghiêm, liêm sỉ của bản thân? Đôi mắt rực lửa ấy như thiêu rụi một tâm hồn đã bị tước đoạt, không thể cứu rỗi nó khỏi bờ vực sụp đổ, chỉ nhẫn tâm khiến nó lụi tàn rồi để một làn gió mang đi một cách bình lặng...Mất hết rồi!".
Một vị tổng tài nổi tiếng tàn khốc trên thương trường, nay lại yêu từ cái nhìn đầu tiên với con gái của một đối tác làm ăn. Chuyện này ai tin đây?
Vân Nghê cũng không tin, đến khi mà bị hắn cả thân người cường tráng đè lên mình, lăn lăn lộn lộn trên giường thì cô mới bắt đầu nhận thức rõ sự độc chiếm của hắn. Từng ngày từng ngày ở bên nhau cô càng cảm nhận được sự ân cần dịu dàng của hắn, dường như không hề chán cô, mà ngày càng nâng niu chiều chuộng, chỉ hận không thể đem cả thế giới này tặng cô....
-------------------
Tác giả: Tình Văn (Chỉ viết trên Wattpad)
Thể loại: Ngọt, sủng, sắc, tổng tài, hắc bang, HE. Người nào không coi được H thì làm ơn cút ra chỗ khác, ăn nói hàm hồ với tui là không yên đâu đấy =))