Vạn Dặm Giang Sơn Không Bằng Một Nụ Cười Của Người
  • Reads 11,929
  • Votes 714
  • Parts 64
  • Reads 11,929
  • Votes 714
  • Parts 64
Ongoing, First published Oct 31, 2021
Mature
Tác giả: Vũ Ái Li

Thể loại: trọng sinh, cổ đại, cung đấu, niên thượng, ngược nhẹ, ấm áp cưng chiều si tình công × dịu dàng ôn nhu thông minh thụ, sinh tử văn. 


"Kiếp trước hắn vì hận thù và quyền lực mà bị che mắt, làm ra nhiều chuyện khiến người đời không chấp nhận nổi. 

Người hắn yêu lại một mực tính kế hắn, người hắn hận lại vì hắn mà không tiếc mạng giúp hắn đỡ lấy một tên. 

Đến cuối cùng trước khi chết hắn lại đánh mất y. 

Hỏi hắn có hối hận không? 

Dĩ nhiên có!

Điều hắn nuối tiếc nhất, chính là giây phút cuối cùng vẫn không được ở cạnh y. 

Nếu được làm lại một lần nữa, hắn chắc chắn sẽ không phụ y, đem mọi thứ tốt nhất trên thế gian cho y, khiến y trở thành người hạnh phúc nhất trên cuộc đời này..."

- Tiểu Ái Li-

Truyện tự sáng tác mang yếu tố giả tưởng nên những tình tiết trong truyện hoàn toàn không có thật!!! 

Đào hố sẵn rồi, nếu hợp gu hãy ủng hộ còn không hợp xin vui lòng rời đi tránh buông lời cay đắng!!!
***VUI LÒNG KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC***
All Rights Reserved
Table of contents
Sign up to add Vạn Dặm Giang Sơn Không Bằng Một Nụ Cười Của Người to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
[DMED] Tôi không thể nào lại là thiên tai di động - Nhất Chỉ Vô Kê by pubding
58 parts Ongoing
Phiên dịch: Pubding - Văn án: Ngày hôm đó, trên bầu trời xuất hiện một vết nứt, một bóng râm khó có thể diễn ta hiện lên ở không trung, bao phủ cả địa cầu. Ngày hôm đó, máu rơi bảy ngày không ngừng. Ngày hôm đó, Lê Bạch Thành cũng giống như rất nhiều người khác lựa chọn ở trong nhà đón nhận hồi kết của thế giới, chờ đợi cái chết rơi xuống. Nhưng một ngày, hai ngày...cho đến khi mưa máu ngừng hẳn, tử vong vẫn chưa đến. Dùng hết những thức ăn cuối cùng, để không phải chết đói, Lê Bạch Thành không thể không một mình rời khỏi chung cư để mua thức ăn. Thành phố của cậu hình như rất may mắn, bởi vì cả thành phố đều được bảo tồn, ngoại trừ bên ngoài nhìn có hơi tồi tàn, toàn bộ đều giống hệt như trước ngày tận thế, mấy bác gái vẫn nhảy quảng trường, mấy đứa nhóc vẫn ăn vạ, dân đi làm làm sống làm chết, sếp của cậu thậm chí còn gọi điện kêu cậu về tăng ca. - Cho đến một ngày, cậu gặp phải một nhóm người ngoại lai. Từ miệng bọn họ, cậu mới biết được, ngày tận thế đã đến, thế giới đã bị hủy diệt từ lâu. Ngày mà mưa máu thấm vào mặt đất, vô số nguồn ô nhiễm được sinh ra, người chết hàng loạt, tất cả mọi người cho rằng nhân loại sẽ chấp nhận diệt vong, một bức tường cao đột ngột từ mặt đất dâng lên, con người mới có thể ở trong bức tường cao kéo dài hơi tàn. Mà thành thị nơi cậu sinh sống chính là vùng hoang vu mà thế hệ trước đã đặt tên "Thần Quốc" - nguồn ô nhiễm SSS, danh sách ô nhiễm số 001 - Thiên tai di động. Lí Bạch Thành không chút suy nghĩ theo người ngoại lai rời
You may also like
Slide 1 of 10
[DMED] Tôi không thể nào lại là thiên tai di động - Nhất Chỉ Vô Kê cover
[BH][EDIT] Nghe Nói Ta Là Tra A? cover
[12cs] Phù thủy cover
[BHTT-Edit] Phạm Thượng - Huyền Tiên cover
[ĐM - Edit] Xuyên thành bé con duy nhất của loài rồng. cover
Cháy chậm. cover
series h+ [kth×jjk] cover
[BHTT] Nữ Tổng, Ngài Suy Tình Rồi. cover
[Đam mỹ - HOÀN] Xuyên thành pháo hôi Omega của bạo quân - Nhất Diệp Bồ Đề cover
[AllNegav] Em Nhỏ Năm Tuổi! cover

[DMED] Tôi không thể nào lại là thiên tai di động - Nhất Chỉ Vô Kê

58 parts Ongoing

Phiên dịch: Pubding - Văn án: Ngày hôm đó, trên bầu trời xuất hiện một vết nứt, một bóng râm khó có thể diễn ta hiện lên ở không trung, bao phủ cả địa cầu. Ngày hôm đó, máu rơi bảy ngày không ngừng. Ngày hôm đó, Lê Bạch Thành cũng giống như rất nhiều người khác lựa chọn ở trong nhà đón nhận hồi kết của thế giới, chờ đợi cái chết rơi xuống. Nhưng một ngày, hai ngày...cho đến khi mưa máu ngừng hẳn, tử vong vẫn chưa đến. Dùng hết những thức ăn cuối cùng, để không phải chết đói, Lê Bạch Thành không thể không một mình rời khỏi chung cư để mua thức ăn. Thành phố của cậu hình như rất may mắn, bởi vì cả thành phố đều được bảo tồn, ngoại trừ bên ngoài nhìn có hơi tồi tàn, toàn bộ đều giống hệt như trước ngày tận thế, mấy bác gái vẫn nhảy quảng trường, mấy đứa nhóc vẫn ăn vạ, dân đi làm làm sống làm chết, sếp của cậu thậm chí còn gọi điện kêu cậu về tăng ca. - Cho đến một ngày, cậu gặp phải một nhóm người ngoại lai. Từ miệng bọn họ, cậu mới biết được, ngày tận thế đã đến, thế giới đã bị hủy diệt từ lâu. Ngày mà mưa máu thấm vào mặt đất, vô số nguồn ô nhiễm được sinh ra, người chết hàng loạt, tất cả mọi người cho rằng nhân loại sẽ chấp nhận diệt vong, một bức tường cao đột ngột từ mặt đất dâng lên, con người mới có thể ở trong bức tường cao kéo dài hơi tàn. Mà thành thị nơi cậu sinh sống chính là vùng hoang vu mà thế hệ trước đã đặt tên "Thần Quốc" - nguồn ô nhiễm SSS, danh sách ô nhiễm số 001 - Thiên tai di động. Lí Bạch Thành không chút suy nghĩ theo người ngoại lai rời