Story cover for Yoriichi - Michikatsu | Lồng by BaoTran1908
Yoriichi - Michikatsu | Lồng
  • WpView
    Reads 4,355
  • WpVote
    Votes 237
  • WpPart
    Parts 7
  • WpView
    Reads 4,355
  • WpVote
    Votes 237
  • WpPart
    Parts 7
Complete, First published Nov 14, 2021
Mature
Mỗi khi đặt chân tới quán rượu Domyoji, anh em nhà Tsugikuni luôn bị thu hút bởi một cái lồng bướm ở tầng hai.  Dù đã nhìn hàng chục lần nhưng Yoriichi vẫn cứ ước mình có thể ngắm nhìn cái thứ lộng lẫy đó mãi, ngắm cho đến khi trời tàn, ngắm cho đến khi bản thân trở thành cát bụi. Còn Michikatsu thì luôn ước mình có thể đốt nó đi, khiến nó sáng rực giữa trời tối, để nó chỉ còn là cát bụi.
All Rights Reserved
Sign up to add Yoriichi - Michikatsu | Lồng to your library and receive updates
or
Content Guidelines
You may also like
Kokushibou | Trống by BaoTran1908
30 parts Complete Mature
Nỗi đau trong Kokushibou chưa bao giờ biến mất. Người ta nói rằng niềm đau khổ xuất hiện trong ta vì ta có một vết thương trong cơ thể. Ấy thế mà khi Michikatsu đã biến thành quỷ, những niềm đau khổ trong hắn chưa bao giờ biến mất. Từ những cái bạt tay của cha đến cái chết của mẹ, rồi đến cái sự ghét bỏ mà người khác giành cho em trai hắn. Kokushibou cứ nghĩ đến chúng mãi. Cái bạt tay khiến hắn sợ hãi gia đình. Cái chết của mẹ khiến hắn "không thể thấu hiểu" người khác. Cái khinh bỉ của người đời dành cho Yoriichi khiến hắn không thể công nhận bản thân. Tsugikuni Michikatsu không phải một người tốt, càng không phải là không có tham vọng, trái lại tham vọng của hắn còn cao ngút ngưỡng. Không cần với cái danh Kokushibou, Michikatsu vẫn sẵn sàng lấy đầu người khác. Không cần với cái chức trưởng họ Tsugikuni, Michikatsu vẫn mong muốn đứng đầu cả vùng Satou. "Sao lại không mong muốn những thứ đó? Không có chúng thì chẳng khác nào đống rác rưởi!" Michikatsu vẫn cứ giữ cái nhận định đấy trong suốt hai mươi mấy năm cuộc đời của mình. Chưa một khắc nào nó biến mất, chỉ là hắn đã quên mất nó. Vì Yoriichi đã chôn vùi cái nhận định đó đi rồi, em trai hắn đã chôn vùi cái nhận định méo mó này sâu trong tâm trí của Michikatsu, ở một nơi mà Michikatsu không thể nhìn đến. Nó được chôn bởi niềm hạnh phúc, sự che chở và cả lòng biết ơn. Nhưng người mang đến những thứ đó đã mất rồi, vì vậy cái nhận định méo mó của Michikatsu lại trồi lên.
[SukuFushi] [JJK Fanfic] Chim sẻ và hoa bạch đàn by Astronas_
6 parts Complete Mature
Thế giới đã từng diễm lệ, nói đúng hơn thì, những điều tưởng chừng như tốt đẹp đã tồn tại. Dưới tầng hầm vây quanh bởi những trang sách, ẩm thấp và u tối, mờ ảo cùng nóng nực, Megumi cứ sống mãi trong địa cầu rất đỗi nên thơ mà chỉ còn gặp trong những trang sách ấy. Không có những bức tường tồn tại và vạn vật sống với những màu sắc nguyên bản vạn phần sặc sỡ. Y không thấu nguyên do gì nhân loại chọn thu mình trong những khối bê tông ảm đạm và ngày ngày ăn thứ thức ăn ban phát theo khẩu phần từ những nhà máy. Sukuna nói rằng bất công đã biến mất, bình đẳng thực sự tồn tại trong thời đại mới. Vậy cớ sao bàn ăn của hắn lại khác hoàn toàn so với thần dân mà hắn cai trị đến vậy? Trong những cái ổ kia mỗi ngày người ta đều bóp chết một con chim sẻ cho bữa tối của mình chứ? "Thời đại mới" sẽ thuộc về y, hắn đã nói vậy, và cứ đợi đến lúc y ngồi trên chiếc ghế thống trị ấy xem, sẽ chẳng còn con chim sẻ nào chết dưới tay những người đầu bếp nữa. Megumi chỉ nghĩ về những con chim sẻ, rất đỗi ngây thơ. Còn hắn chật vật với lời nói dối về bông hoa bạch đàn. Lấy cảm hứng từ bộ tiểu thuyết: Người truyền ký ức.
You may also like
Slide 1 of 10
Kokushibou | Trống cover
[Tống] Ta chỉ nghĩ ở Yokohama nằm lấy tiền-Ngô Đồng Thụ Hạ wt cover
[SukuFushi] [JJK Fanfic] Chim sẻ và hoa bạch đàn cover
all saiki kusuo cover
Anh Cảnh Sát Và Quán Cà Phê Gốc Phố [BNHA| Bakugo x Uraraka] cover
[Trans] TsukiYama | Anh Yêu Em cover
all saiki kusuo tập hợp cover
"Firefly" - 𝐆𝐨𝐣𝐨 𝐒𝐚𝐭𝐨𝐫𝐮 𝐱 𝐑𝐞𝐚𝐝𝐞𝐫 cover
(Conan ĐN) Biến mất ở mùa hạ võ sĩ cover
[Trans] TsukiYama | Hoa Sơn Trà Nở Rộ Năm 1944 cover

Kokushibou | Trống

30 parts Complete Mature

Nỗi đau trong Kokushibou chưa bao giờ biến mất. Người ta nói rằng niềm đau khổ xuất hiện trong ta vì ta có một vết thương trong cơ thể. Ấy thế mà khi Michikatsu đã biến thành quỷ, những niềm đau khổ trong hắn chưa bao giờ biến mất. Từ những cái bạt tay của cha đến cái chết của mẹ, rồi đến cái sự ghét bỏ mà người khác giành cho em trai hắn. Kokushibou cứ nghĩ đến chúng mãi. Cái bạt tay khiến hắn sợ hãi gia đình. Cái chết của mẹ khiến hắn "không thể thấu hiểu" người khác. Cái khinh bỉ của người đời dành cho Yoriichi khiến hắn không thể công nhận bản thân. Tsugikuni Michikatsu không phải một người tốt, càng không phải là không có tham vọng, trái lại tham vọng của hắn còn cao ngút ngưỡng. Không cần với cái danh Kokushibou, Michikatsu vẫn sẵn sàng lấy đầu người khác. Không cần với cái chức trưởng họ Tsugikuni, Michikatsu vẫn mong muốn đứng đầu cả vùng Satou. "Sao lại không mong muốn những thứ đó? Không có chúng thì chẳng khác nào đống rác rưởi!" Michikatsu vẫn cứ giữ cái nhận định đấy trong suốt hai mươi mấy năm cuộc đời của mình. Chưa một khắc nào nó biến mất, chỉ là hắn đã quên mất nó. Vì Yoriichi đã chôn vùi cái nhận định đó đi rồi, em trai hắn đã chôn vùi cái nhận định méo mó này sâu trong tâm trí của Michikatsu, ở một nơi mà Michikatsu không thể nhìn đến. Nó được chôn bởi niềm hạnh phúc, sự che chở và cả lòng biết ơn. Nhưng người mang đến những thứ đó đã mất rồi, vì vậy cái nhận định méo mó của Michikatsu lại trồi lên.