Story cover for [Isekai] [OLN] Làm Nhân Vật Chính Liệu Có Phải Khó Nhất? by -andojurai-
[Isekai] [OLN] Làm Nhân Vật Chính Liệu Có Phải Khó Nhất?
  • WpView
    Reads 22,082
  • WpVote
    Votes 2,468
  • WpPart
    Parts 119
  • WpView
    Reads 22,082
  • WpVote
    Votes 2,468
  • WpPart
    Parts 119
Ongoing, First published Dec 12, 2021
Trong bất kì một câu truyện nào ánh đèn sân khấu lúc sẽ luôn chỉ rọi vào những nhân vật chính. Bọn họ tựa như những vì sao sáng nổi bật lên trong nền trời đêm u tối. Câu truyện về họ luôn khiến cho những độc giả phải cuốn theo và cảm xúc của họ luôn ảnh hướng đến bất kì ai theo dõi.

Tuy nhiên mọi người đã bao giờ tự hỏi, đằng sau những ánh đèn sân khấu chói lòa ấy. Tồn tại những sự hiển diện nhỏ bé và tầm thường đến đáng thương nhưng lại quan trọng vô cùng. 

Một ngôi sao chỉ tỏa sáng khi có nền trời đêm. Tựa như các nhân vật chính sẽ chẳng thể nào được hoàn thiện nếu thiếu đi các nhân vật phụ và nhân vật nền xung quanh.

Bạn có muốn biết câu truyện của một nhân vật nền B tầm thường và những gì diễn ra đằng sau hậu trường? 

Vậy thì chào mừng đến với câu truyện được tạo nên bởi một kẻ vô danh.
All Rights Reserved
Table of contents
Sign up to add [Isekai] [OLN] Làm Nhân Vật Chính Liệu Có Phải Khó Nhất? to your library and receive updates
or
#22mob
Content Guidelines
You may also like
Văn Ca Tuyết Mộng by 12thSwan
6 parts Ongoing
"Ánh sáng khuất sau lưng đồi, nơi góc tối Mặt Trời tan vỡ." Chiều buông như một hơi thở dài, rơi chậm rãi xuống những triền cỏ đã úa màu. Ngọn đồi đứng im lìm, che giấu sau lưng nó khoảnh khắc mà chẳng ai muốn đối diện: thời khắc ánh sáng cuối cùng vỡ vụn thành bóng tối. Thế nhưng cũng có người từng thổ lộ rằng, trước khi mang theo sắc vàng rực rỡ mà biến mất, hoàng hôn đẹp vô cùng. Nó đẹp hơn cả bình minh, vì đó là lúc con người có cơ hội soi chiếu lại tâm tư, được thả trôi trong những xúc cảm âm thầm: nơi dễ siêu lòng trước vẻ đẹp thức thời của thiên nhiên. Vẻ thi vị ấy không sao giấu được trong tầm mắt; nó hư ảo mà mênh mang, đẹp đẽ vô cùng. Phải, hoàng hôn rất đẹp. Nhưng ở bên kia góc tối của Mặt Trời, liệu có ai từng nghĩ, đó có phải là một hình thức khác của nỗi cô đơn? Nơi ánh sáng vừa khuất, mọi sắc màu chập chờn như giấc mộng, và lòng người bỗng chùng xuống giữa ranh giới của mong chờ và tiếc nuối. Có những hoàng hôn không nhuốm sắc vàng, chỉ còn bóng tối rịn ra từ những điều chưa kịp nói. Và mỗi góc tối Mặt Trời tan rã... là nơi người ta bắt đầu học cách quên. Chiêu Tuyết đứng ở đó, phía sau lưng đồi , nơi ánh sáng cuối cùng đã chọn cách lặng lẽ mà rời đi để ngóng tìm một điều gì đã cũ: một ánh mắt, một cái tên, hay chỉ đơn thuần là âm vang của một lần chạm khẽ. Ở đó, cô đã đứng một mình rất lâu - như thể chờ điều gì sẽ không bao giờ trở lại. "Lại một ngày nữa, với những kỷ niệm đã ố vàng."
You may also like
Slide 1 of 9
Duy nhất một ánh trăng (AllHaruaki) cover
[Yohaji] [AllHaruaki] Đáng yêu. cover
[STTS] Linh Miêu cover
[ChanBaek/KaiSoo/HunHo] ÁNH ĐÈN KHÔNG THỂ CHẠM TỚI cover
KHUNG TRỜI BỎ LẠI | The Sky Was Left cover
Liệu Một Kẻ Phản Diện Có Thể Viết Nên Câu Chuyện Về Niềm Tin Và Hi Vọng? cover
Văn Ca Tuyết Mộng cover
[ Alltan/ Oneshort]  Tử Đẳng Trong Gió cover
[Furry] Những Tâm Hồn Đồng Điệu - Phần 1 cover

Duy nhất một ánh trăng (AllHaruaki)

10 parts Ongoing Mature

Dù chỉ là một con người bình thường nhưng lại là ánh trăng chiếu rọi con đường tăm tối của thần, yêu và người.