Nghe nó nói vậy, tôi liền nhớ đến căn nguyên sâu xa của sự việc này.
Tôi rít lên với tên bạn phía sau - người đang cầm điện thoại tôi:
" Xóa!! Xóa đoạn video đó đi giúp tao!! Chỉ cần xóa thì cậu ta sẽ nguôi giận, đúng không?"
Lorion không nói gì. Bấy giờ tôi mới để ý nó đã mở khóa mật khẩu điện thoại từ bao giờ, hai ngón tay cái gõ liên hồi xuống màn hình. Lúc này sự việc đã rối ren lắm rồi, trong tôi chỉ còn suy nghĩ được sống. Tôi không kìm được mà hét lên:
" Mày đang làm cái gì thế hả?? Tao kêu mày xóa đoạn video đó đi!!"
" Xóa rồi có giúp em ấy sống lại không?"
Lorion liếc đôi mắt sắc lạnh về phía tôi, trông xa lạ quá thể. Không chỉ thế, tôi để ý xưng hô của nó đối với Bright cũng thay đổi. Chợt một dòng suy nghĩ chạy qua đầu tôi, đánh cho tôi một đòn đến bủn rủn chân tay.
" Đừng nói với tao... tin đồn hồi đó... là th... !!!!!"
Tôi còn chưa dứt câu, một cảm giác buốt lạnh đã ập lên cánh tay trái đang giữ cửa. Tôi trông xuống, để rồi phải kêu gào thảm thiết khi nhìn thấy cánh tay mình đã bị cắt đứt từ khi nào, màu đỏ cùng mùi tanh tràn ra cả căn phòng...
*Note: " Tôi" là nhân vật OC :v cứ tưởng tượng đó là đứa bạn ghét là được, vì " Tôi" có cái kết khá thảm...
Chuyện về một tiểu hoàng t ử có cái tật tự luyến tên Laville, vì khao khát tìm vợ là mỹ nhân ngư giống trong truyện cổ tích nên đã rủ hoàng huynh Enzo ra khơi ngay chỗ tâm bão để cho tàu đắm, với mục đích là được một nàng cứu lên bờ rồi bắt nàng về làm vợ.
Nhưng kể từ giây phút ngu dại đó, thanh niên đã tự hiến dâng bản thân mình làm vợ cho người khác lúc nào không hay.