Story cover for Trên trời rơi xuống [Alltake] [BL]  by CAT-WITCH-1349
Trên trời rơi xuống [Alltake] [BL]
  • WpView
    Reads 20,402
  • WpVote
    Votes 2,420
  • WpPart
    Parts 32
  • WpView
    Reads 20,402
  • WpVote
    Votes 2,420
  • WpPart
    Parts 32
Ongoing, First published Feb 23, 2022
Để tôi kể bạn nghe về câu chuyện của một thiên thần. 

Chúng ta là những kẻ bỏ trốn tồi tệ. 

"Em trốn khỏi thiên đàng, còn tôi lại trốn khỏi trần gian"_Gã nói

"Ta giống nhau thật"_em đáp

"Không! Ta khác nhau, khác nhiều ấy chứ!"_gã cười
______________________________
"Ước gì tôi có thể ở bên mà không làm em lo sợ"... 

"Ước gì tôi đã không giữ tiếng yêu cho riêng mình"... 

"Ước gì tôi đã không thô lỗ làm tổn thương em"... 


"Ước gì em còn sống ... "...

______________________________
Thiên thần ấy à? Nghe ngu ngốc quá. Nhưng nếu là em thì ngu ngốc đến mấy cũng được. Nếu đó là em thì dù là thực thể siêu nhiên cũng không sao, chỉ cần là em thì nhân loại hay thiên thần hoặc ác quỷ cũng ổn. Chỉ cần là em thì sẽ tốt thôi. Chỉ cần là em thôi.

Một nhân loại muốn cướp đi đứa con trân quý của Ngài, láo xược với bề trên. Thậm chí không lo sợ đến chuyện linh hồn sẽ vỡ nát, "đứa trẻ đó đã chịu những gì để có thể bỏ đi mọi thứ chỉ vì một người... ". 

By:Me
All Rights Reserved
Sign up to add Trên trời rơi xuống [Alltake] [BL] to your library and receive updates
or
#80bontake
Content Guidelines
You may also like
[ LCK ] Chiếu Trắng by Kim_Eun_221
7 parts Ongoing
Có những người, khi nhắm mắt xuôi tay, vẫn không thể rời đi. Bởi tình yêu còn dang dở. Bởi oán hận chưa được gọi tên. Bởi một câu từ biệt, chẳng ai kịp nói. Có những ước nguyện, khi chưa thành, sẽ trở thành vết xước kéo dài mãi nơi ranh giới giữa hai thế giới. Ở một nhà tang lễ giữa lòng thành phố, nơi mọi cuộc đời đều khép lại trong yên lặng, cậu hộ tang trẻ sống những ngày như bao người khác - chỉ khác một điều: Cậu có thể thấy được người chết. Không phải những hồn ma gào thét hay những xác sống dọa người, mà là những bóng dáng đứng lặng im, nhìn về phía trần gian như tiếc nuối một điều gì đó. Cậu không sợ họ. Trái lại, cậu là người duy nhất có thể giúp họ - thực hiện tâm nguyện cuối cùng, trước khi bị lãng quên. Một ngày, "người chết" ấy đến. Không phải một hồn ma bình thường. Cậu trai trẻ - với ánh mắt chưa từng muốn rời cõi sống - xuất hiện trong ngăn lạnh số bảy. Không siêu thoát, không tan biến. Chỉ ngồi đó, nhìn cậu, và nói: "Tôi chưa thể đi." Giữa những lớp chiếu trắng, họ đồng hành cùng nhau đi qua nhiều câu chuyện dang dở của kẻ đã khuất. Nhưng càng tiến gần đến sự thật, cậu hộ tang nhận ra: thứ giữ người kia lại không chỉ là oan hồn, mà là một bí mật - có thể khiến cả hai vĩnh viễn không thoát khỏi cõi này. Liệu có phải ai cũng được đi? Hay có những linh hồn, sinh ra là để ở lại - mãi mãi dưới lớp chiếu trắng kia?
[Hoàn/AllTakemichi]  Hài Kịch by TuDiNai
91 parts Complete
Văn án chính thức: Trong tương lai, Hanagaki Takemichhi đã cứu được Mikey. Trở về tương lai em hẹn mọi người cùng nhau tụ tập và thông báo ngày kết hôn cùng Hinata Tachibana. Nhưng khi cùng nhau trở về, em vì cứu một thiếu niên khỏi chiếc xe tải đã hy sinh tính mạng của mình. Mọi người (gồm các anh chồng của Takemichi) đã ôm em vào lòng, ánh mắt họ đau thương như mất đi ánh sáng. Riêng thiếu niên được em cứu có vẻ như nhìn thấy linh hồn đang lìa ra khỏi xác của Takemichi. Cậu ta nhìn em, nói rằng cảm ơn đã cứu cậu ta và thiếu niên hứa sẽ trả ơn cho Takemichi, sau đó nở một nụ cười rất chi là quỷ dị. Takemichi đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì BÙM! Em quay về thời điểm 12 năm trước, nơi mọi câu chuyện vừa bắt đầu. LƯU Ý: •Truyện có yếu tố OOC •Nhân vật, bối cảnh trong truyện đều thuộc về tác giả Ken Wakui. •Đây có thể chỉ là bản thảo, bản chính thức sẽ có sau khi hoàn thành cốt truyện. Bản chính thức sẽ bao gồm sửa lại một số nội dung và thêm một số tình tiết. •Truyện hầu như sẽ bám sát cốt truyện chính, lời thoại cũng vậy. Nhưng một số tình tiết, cốt truyện trong đây vẫn sẽ có thay đổi. •Cốt truyện sẽ do tôi tự biên soạn, tự tạo Drama, tự tạo hủ máu chó sau arc Thiên Trúc. •Đây là truyện BoyLove, Np, Nhất thụ đa công, có mặn có ngọt, muốn cay thì có luôn!! | Hi vọng sẽ không ai để ý đến việc toi lươn lẹo sửa lại phần này| •Đừng mang fic của toi đi nơi khác nếu không có sự đồng ý của tôi. Nếu mọi người đọc ở đâu có tình tiết y chang lời văn như truyện của toi thì hãy nói cho toi biết.
Có Anh Thế Gian Không Còn Đáng Sợ by Bambam_Kieu
99 parts Complete Mature
Tên truyện: "Có anh thế gian không còn đáng sợ" Tác giả: Kiều (là mình) Tình trạng đã hoàn thành. Thể loại: gương vỡ lại lành, hiện đại, HE, một lòng một dạ, có ngược, có sủng... Trích đoạn: "Ở bên người đó con có hạnh phúc không?" "Vì anh ấy là con trai nên con không dám nghĩ đến hai từ hạnh phúc. Nhưng khi ở cạnh anh ấy, thế gian bỗng chốc hóa dịu dàng, không còn đêm đen mù mịt, không còn bão tố mưa giông. Xuân, hạ, thu, đông, không hề nhớp nháp, không quá chói chang, không thấy tiếng ì ầm, không còn giá rét." "Người đó có đối xử tốt với con không?" "Anh ấy chưa từng nói sẽ vì con mà nhảy vào dầu sôi lửa bỏng, cũng chưa từng hứa vì con mà từ bỏ mạng sống... Nhưng phía trước con là vòng tay của anh ấy, sau lưng con là lồng ngực của anh ấy, bên cạnh con là bờ vai của anh ấy." "Người đó có mang lại cho con cảm giác an toàn, bình yên không?" "Có anh ấy bên cạnh, thế gian không còn đáng sợ nữa." "Người đó yêu con thật chứ?" "Anh ấy không nói sẽ yêu con thật nhiều, không nói sẽ yêu con mãi mãi. Anh ấy nói: chỉ cần em nắm chặt lấy bàn tay anh, chỉ cần đừng rời xa anh. Vì anh ở đây mà, em có thể ôm anh rồi khóc." "Con có thực sự muốn ở bên người đó không?" "Vắng anh ấy, thế gian chẳng đáng yêu chút nào cả."
You may also like
Slide 1 of 8
[ LCK ] Chiếu Trắng cover
[Alltake] Song sinh cover
[AllTakemichi - Hoàn] Đằng sau bề mặt... cover
[Alltake] Đã không còn là em út của nhà Sano! cover
[alltakemichi] Tình yêu cuồng dại cover
[AllTake] Kết cục khác cover
[Hoàn/AllTakemichi]  Hài Kịch cover
Có Anh Thế Gian Không Còn Đáng Sợ cover

[ LCK ] Chiếu Trắng

7 parts Ongoing

Có những người, khi nhắm mắt xuôi tay, vẫn không thể rời đi. Bởi tình yêu còn dang dở. Bởi oán hận chưa được gọi tên. Bởi một câu từ biệt, chẳng ai kịp nói. Có những ước nguyện, khi chưa thành, sẽ trở thành vết xước kéo dài mãi nơi ranh giới giữa hai thế giới. Ở một nhà tang lễ giữa lòng thành phố, nơi mọi cuộc đời đều khép lại trong yên lặng, cậu hộ tang trẻ sống những ngày như bao người khác - chỉ khác một điều: Cậu có thể thấy được người chết. Không phải những hồn ma gào thét hay những xác sống dọa người, mà là những bóng dáng đứng lặng im, nhìn về phía trần gian như tiếc nuối một điều gì đó. Cậu không sợ họ. Trái lại, cậu là người duy nhất có thể giúp họ - thực hiện tâm nguyện cuối cùng, trước khi bị lãng quên. Một ngày, "người chết" ấy đến. Không phải một hồn ma bình thường. Cậu trai trẻ - với ánh mắt chưa từng muốn rời cõi sống - xuất hiện trong ngăn lạnh số bảy. Không siêu thoát, không tan biến. Chỉ ngồi đó, nhìn cậu, và nói: "Tôi chưa thể đi." Giữa những lớp chiếu trắng, họ đồng hành cùng nhau đi qua nhiều câu chuyện dang dở của kẻ đã khuất. Nhưng càng tiến gần đến sự thật, cậu hộ tang nhận ra: thứ giữ người kia lại không chỉ là oan hồn, mà là một bí mật - có thể khiến cả hai vĩnh viễn không thoát khỏi cõi này. Liệu có phải ai cũng được đi? Hay có những linh hồn, sinh ra là để ở lại - mãi mãi dưới lớp chiếu trắng kia?